Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2010

ummmmm



Có những chuyện chẳng muốn ...
Biết và để đó, những điều đó không ăn nhập gì với Nó. Chẳng kiến cũng chẳng cò, chẳng gì cả.

3N thấm dần vào huyết, hễ thấy trái tai gai mắt nhiễu sự thì bước lui ra đàng khác.
Từ những ngày cuối năm 2009 tránh bực mình, tránh lại gần những nơi đang xì xầm nhỏ to.

Từ chối lời mời dùng cơm trưa chủ nhật chỉ vì không muốn nghe, không muốn biết, không muốn trả lời những câu hỏi mà nó chẳng ăn nhập gì mình, không muốn phiền hà và lại bị ghét. Ai muốn biết thì hỏi trực tiếp với người cần. Nó không thích cách hỏi dò đó.
Càng ngày càng ngán cái "đường cong cong" ấy.

Và tránh luôn những cơn "đau ..."....

Với bản thân khó tha thứ cho những lỗi phạm đã làm.
Với người, chẳng mất mát gì mà phải câu nệ. Nó vẫn giữ vững lòng tin và luôn hy vọng rồi thì cũng hướng thiện, tin rằng sẽ thay đổi nếu người có / thật lòng muốn. Thay đổi ...., điều này khó! Nhưng nó tin quyết tâm ắt sẽ nên cơm cháo, không được một trăm cũng được mấy mươi phần ...
Bằng chứng ... :-)))
Từ nào đến giờ Nó chưa 1 lần ghét ai.

Giờ nó thấy thật thích loài hoa này.

VÔ ƯU






Không có nhận xét nào: