Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2010

Các cụ già tháng giêng 2010




Tháng này cận Tết, tiết trời lại se se lạnh vào buổi sáng và tối, nó không mua bán gì cả mà để trọn số tiền 200 nghìn đồng gởi biếu mỗi bác.
Với 4 bác ở quận I, đã đi thăm với chị T ngay từ đầu tháng, nghỉ lễ Tết Tây. Còn các bác cũ ở quận I và TB thì hôm nay mới đi thăm được. Hôm nay Nó không muốn cầm máy hình. Nó muốn thật thanh bình không hình ảnh gì cả.
Tối nay thăm 4 bác là :
- Bác Thuận ở TCĐ
- Bác Vân ở Pastuer
- Bác Vân ở NP
- Cô Thảo ở CM
còn hai chị em bà Giáo già thì mai Nó thăm. vì trời tối hơn 9 giờ rồi.

Tối nay Nó nhận được nhiều niềm vui. Lòng Nó thấy rất vui nhưng mà Nó lại chảy nước mắt..

Bởi:
Từ phòng nha chạy thẳng ra Tao Đàn, đường kẹt xe quá chừng. Thấy bác Thuận rất mừng khi Nó bỏ cái khẩu trang. Và lần này bác nói đúng tên Nó sau bao lần hỏi nhưng bác vẫn nhớ qua tên người khác. Nó thấy vui.
Vòng xe qua hẻm quá phở Ngân thăm bác Vân. 1 người hàng xóm đang hỏi bác tấm vé số chị ấy mua có trúng không ? Trúng 4 con số nhưng lại lộn đài, nghĩa là trúng gió mất rồi. Chị này nói bác mới bị họ lừa mất tất cả cả vé số lẫn sổ dò số. Hàng xóm thấy thương quá mỗi người cho vài chục ... nhờ đó hôm nay có vốn đi bán tiếp.
Bác kể cách bị lừa... & 1 bác khác rủ bác vào chùa sống. Bác kể nghe bác đó nói .....
Bác lần lựa chưa muốn, lo lắng sợ lúc chết không ai lo.
Bác bị bác đó la : Vợ chồng còn chưa tin nhau đàng này bà đi tin một đứa lạ hoắc. Rủ bà vô chùa sống bà lại không chịu.
Thế là nhân dịp ... Nó bạo gan khuyên bác nên đến thăm ngôi chùa ấy. Nếu thấy được bác vào chùa sống thì thật là may mắn. Nào là ngôi nhà nhỏ bé này của bác cho thuê, hàng tháng bác có 1 món tiền nhỏ. Bác dùng tiền đó gởi nhà Chùa, bác giữ lại 1 chút để khi thèm ăn gì đó thì dùng. Hàng ngày bác không phải dãi nắng dầm sương đi bán vé số, cũng không phải đau lòng, sợ hãi và tức giận vì bị người xấu lừa gạt. Hàng ngày bác làm công quả cho nhà Chùa như quét tước và sớm tối nghe kinh kệ, lại có những người bạn già để bác hàn huyên.
Mình chết người ta có lo cho mình không cô?
Sao lại không bác. Người ta cho mình ở thì chẳng lẽ lại bỏ mình lúc đó...
Cháu cả nghĩ chắc là Trời Phật muốn bác vào chùa sống cho thanh nhàn chăng nên người xấu mới lừa lấy hết cả vé lẫn sổ dò của bác??? Bác cười.
Chắc có lẽ lời Nó nói nghe suôi tai, bác gật gù vậy trước Tết tôi thăm nơi đó, nếu được sau Tết tôi vào đó ở.
Chia tay, Nó hẹn bác tháng sau ghé sẽ được nghe bác kể về ngôi chùa ấy.
Trên đường về, Nó thấy lòng rất vui.
Nghĩ đến về già ( cái này lo xa quá! hì hì) chỉ 1 thân một mình Nó cũng sẽ xin vô 1 dòng tu nào đó làm công quả, sớm tối nghe kinh - đọc kinh, đi lễ. Như thế quá hạnh phúc.
Nó lại nghĩ: Nó phải ráng cày và để dành tiền ... Bởi giờ Nó chẳng có tài sản gì cả ngoại trừ chiếc xe máy cà tàng chẳng đáng giá gì cả. Chiếc xe của Nó nếu bán đi không biết có được đến 5 triệu đồng không ?
Ừ thì lo cày. hìhìhì

Vào thăm bác Vân ở NP. Bác không nhớ Nó là ai, vẫn hỏi "Sao mợ biết bác ? Mợ ở đâu?" hì hì hì
Thăm cô Thảo ở CM. Vẫn giọng cười sang sảng.

Giá mà cô Thảo làm theo gợi ý của các bác trong xóm cô thì ... thật là an tâm. Nó cũng đã từng gợi ý với cô Thảo tặng ngôi nhà lụp xụp của cô cho nhà dòng nào đó mà cô tin. Với điều kiện các Sơ sẽ chăm sóc cho cô hàng ngày cho đến khi cô về với Chúa; sau đó vẫn tiếp tục xin lễ cho cô. Ngôi nhà của cô các Sơ dùng để giúp những người nghèo or người già như cô.
Lúc đầu cô đồng ý, đòi Nó dẫn ra luật sư hỏi giấy tờ để làm. Nhưng sau đó cô lại đổi ý, kệ để đó chết thì thôi. Nó nói cô mất rồi ngôi nhà thành nhà của nhà nước vì cô không có người thừa kế. Cô cũng vẫn kệ.


Lúc đó, nó nhớ chị càm ràm Nó. Nói Nó người ta đang sống sờ sờ mà nói chuyện mai hậu ai mà chịu.
Hìhì, đời người ai chẳng phải chết, lại một thân một mình chẳng bà con thân thích ngoài hàng xóm. Sức khỏe của cô thì đâu có mạnh khỏe như những cụ khác trong xóm; đi chừng 1 khúc là phải ngồi xuống nghỉ mệt, tuổi thì gần 80 rồi.

Với Nó, một mình thì Nó sẽ an tâm, chỉ cầu xin đừng bệnh tật ...
Nói vậy chứ ai mà chẳng sợ mỗi khi nghĩ đến cái chết. Nó cũng thế! :-))

Tổng kết quỹ:
http://thoem-saigon-hyvong.blogspot.com/search?updated-max=2009-12-14T06%3A59%3A00-08%3A00&max-results=7
7.300.000 đ - 1.800.000 đ = 5.500.000 đ
(Năm triệu, năm trăm năm mươi nghìn đồng chẵn)


Không có nhận xét nào: