Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2009

Sinh - Lão - Bệnh - Tử


Thứ bảy, 25 tháng 7

Đêm khuya hôm qua xóm tôi lại có 1 cụ ra đi, bà T năm nay 93 tuổi.
Đêm qua, đang thiu thiu ngủ thì nghe tiếng chị A và T nói to :"Đi ngõ sau đi" nghĩ chắc là có ai về nên ồn ào, thôi ráng ngủ để mai dậy sớm đi lễ.
5 giờ 20 chuẩn bị ra khỏi nhà đi lễ thì chị cho hay "Bà T mới chết. Hồi đêm chị A ồn ào nên chị ra xem và biết, rồi cùng bước qua nhà bà T đọc kinh cho bà, phụ dọn dẹp 1 chút"
Sáng nay lúc 6 giờ ở nhà thờ Antôn tôi cũng có 1 thánh lễ an táng, bà Maria P hơn 70, nhà ở khu 4.
Lễ sáng xong đã 6 giờ 5, về đến nhà và bước vào nhà thờ Antôn thấy vẫn chưa bắt đầu lễ, Cha đang nói lời đầu.... 1 hồi mới lễ. Bài giảng hôm nay của Cha hay, nhắc nhở người còn lại cầu nguyện - làm việc phúc thật nhiều cầu bầu cho bà Maria sớm được vào Nước Chúa.

Ra khỏi nhà thờ là bước ngay vào nhà bà T, chia sẻ ....
Tôi hơi có kinh nghiệm trong việc ma chay này....

Năm 87 một mình thức suốt đêm canh thi hài Bà chưa tẩm liệm, vừa học bài để sáng hôm sau thi tốt nghiệp, vừa lo canh nhan đèn giường Bà để những ngọn nến và nhang không tàn tắt, lâu lâu vẩy nước phép lên thi hài Bà và xung quanh xua đổi những điều xấu đi. Trong đêm thanh vắng nghe đủ mọi âm thanh côn trùng, nghe tiếng gió, nghe tiếng âm u tĩnh mịch của đêm, tiếng xe chạy ở đường cái, tiếng nói chuyện của những người làm việc đêm, v.v.v
Rồi năm 9.. cũng thức suốt đên canh thi hài của Ba. Lần này thức không học bài như lần trước mà là đọc kinh, những âm thanh riêng biệt của đêm đen.
Và năm ngoái ... lập lại điều đó ... Cảm giác đêm đen của năm ngoái thật là vô cùng tận ....


Con người khi chào đời khởi nguyên là tiếng khóc, theo sinh lý đó là chuyện bình thường, nhưng thực chất đó là bắt đầu của chuỗi liên tiếp những khổ đau con người sẽ trải qua. Cuộc đời con người buồn nhiều hơn vui. Chỉ khi nào còn người nhắm mắt buông tay, từ giã tất cả mọi của nả vật chất, danh vọng quyền lực, .v.v.v lúc này con người mới thoát khỏi tiếng khóc...
Sự chết là nỗi cô đơn cùng cực nhất, chẳng có ai chết chung với mình, đồng hành với mình. (có người nói thế!)
Người đời nói Chết là hết. Nhưng với người Kitô hữu Chết là chính thức bắt đầu 1 cuộc sống mới.
Để cuộc sống mới của người thân mình sớm được vĩnh hằng thì người còn lại cố gắng làm tất cả những điều thiện tâm đền thay giúp cho người ra đi sớm ra khỏi Lửa Luyện Tội, lửa Thanh Luyện những thiếu xót khi còn tại thế. Người ra đi kể từ lúc nhắm mắt buông xuôi thì chẳng còn làm được gì nữa chỉ còn trông chờ và gia đình con cháu của mình....

Trong vòng 2 tháng xóm tôi ĐI hết 5 người.



Sáng nay, có 1 điều làm tôi thấy buồn khi đang phụ cô V con bà T viết chi tiết họ tên năm sinh, nguyên quán ... này kia để anh T viết cáo phó. Anh T đùa mày rành thế thì mày viết cáo phó luôn đi. Biết anh đùa nên đùa theo, chời chữ em mà viết thì có ma đọc, xấu như còn gà bới giun. Chữ này mà xấu, chữ này làm cho các tay việt kiều về ... => thì lúc này chị A em anh T thụi nhẹ ảnh - xuỵt để ảnh ngưng nói. Sigh, ai hiểu được phiền ... (sighhhhh)

11 giờ sáng


Không có nhận xét nào: