Thứ Hai, 13 tháng 7, 2009

Lần quẩn 13 tháng 7

Tuần mới, mọi sự buông bỏ, nhận hết phần lỗi về mình, thấy ngày mới an lành và chẳng vướng bận gì nữa cả.

Tối hôm qua, trước khi tắt máy tôi đã email:
Nói chuyện với A, E mới biết ra phần nào C thắc mắc lý do gì E khóc tối Chúa nhật.
E rất tiếc hôm đó vì A lo lắng nên đã hỏi C. Rất xin lỗi đã làm C bị hiểu lầm.
E không nói gì đến C, chuyện riêng giữa hai người bạn.

Trưa nay về nhận được meo gởi cho đọc những điều không nên làm sau bữa ăn.

Thế thì ổn, tự tôn quá sẽ phiền lắm đó. Tôi thì chủ trương ôn hoà, nhún nhường 1 chút cho êm.

Sáng nay, phẻ ru, tôi còn được thong dong đến hết tháng. Chỉ có, D, aK, Th, Tr, A(khanh), chị P, c.X va cH là có tên trong danh sách chiêu sinh năm nay. Bọn tôi năm nay thoát nạn vụ này.

Cảm ơn Chúa thật nhiều.

Vẫn còn thong dong nửa tháng nữa, từ tuần đầu của tháng 7 này, dự định 2 tuần cuối tháng 7 đi China chơi nhưng giờ nghĩ lại, phí tiền quá, tiền đó để dành làm được nhiều chuyện hơn, không đi du lịch cũng chẳng bị hao đi gờ ram nào.

1 phiền phức nhỏ khi dắt xe ra đi làm, bánh xe sau mềm èo. Tôi biết nó không bị cán đinh gì cả, nhưng chẳng hiểu vì sao nó cứ bị xì hơi. Đã đưa người ta kiểm tra ruột xe mấy lần không thấy dấu hiệu gì cả, cũng đã thay ruột mới mà vẫn bị non hơi, thiếu hơi. Chắc nó đòi tôi đổi xe mới chăng (?) Hýc, thế thì chỉ có uống nước lã cho no bụng à (le lưỡi cười)

Như chương trình đã lên, dạy xong là tôi phóng đi trao học bổng cho con bé Hoa, Loan và Châu; còn con bé Linh thì hẹn ngày khác. Tôi ráng đợi các bé viết thư cảm ơn tại chỗ, mang về luôn, cũng đồng thời dự báo cho phụ huynh năm sau có thể sẽ không còn chương trình học bổng này. Tôi không muốn họ trông mong or đặt hy vọng. Riêng với con bé Châu thì tôi không nói gì cả, tôi hy vọng Chị vẫn giúp con bé.

Ghé bưu điện gởi tiền học bổng ra Huế cho 2 anh em Nguyễn Minh, Nguyễn Thường. Xong mọi việc, về đến nhà thì đồng hồ đã chỉ 11:30. Tôi tiếc ngẩn ngơ vì dự tính ngày hôm nay 13 tháng 7, kỉ niệm Đức Mẹ hiện ra năm xưa ở Phatima (tháng nào ngày 13 cũng có lễ kỉ niệm Đức Mẹ hiện ra năm xưa), đi lễ lúc 12g trưa ở nhà thờ CH; đành lỡ hẹn với bản thân mình, vì thấy mệt, đêm qua lại 1 đêm mất ngủ, nằm hoài chẳng ngủ được, hơn 12 giơ đêm, cầu nguyện và đọc kinh Mân Côi 1 hồi mới thiếp vào giấc ngủ. Đi lễ hôm nay thì phải đi sớm, khoảng 11 giờ lo đi để còn đọc kinh và hy vọng có chỗ ngồi trong nhà thờ, vì cha Long cử hành Thánh Lễ.

Sáng sớm, để đồng hồ báo thức lúc 5:15 định đi lễ sáng sớm mà cũng không thực hiện được vì mệt quá.

Uống càfê mới có mấy ngày mà mặt tôi đã bị "hoa rơi" rồi. Hýc, hôm nay chả dám uống nữa, buồn ngủ ngày thì cứ ngủ, đêm tìm cách có giấc ngủ...

Lễ chiều, trời mưa đủ làm ướt áo, trong nhà thờ, ghế thiếu nhi hôm nay khá đông các bé, khoảng chừng 2 - 30 em. Cuối lễ, tôi mới vỡ lẽ ... à hoá ra từ hôm nay cho đến hết tháng 8, em thiếu nhi nào siêng đi lễ và trong giờ lễ ngoan thì được Cha phát 1 phiếu, đến cuối tháng em nào có đủ số phiếu yêu cầu thì được đi Vũng Tàu miễn phí.

Tôi nước mắt rưng rưng nhớ lại những ngày sinh hoạt xưa. Nhớ vô cùng! Những Vân, Lan, Trâm chuối, Linh, .v.v. giờ xa tít tắp.

1 chút lan man trong giờ lễ, tự dập cái áy náy của người, bảo toàn vết thương không toét ra thêm.
Khó mà có chuyện nhớ. (sigh)
Đường đời, muốn làm người tốt không dễ!


Không có nhận xét nào: