Thứ Ba, 30 tháng 6, 2009

30 tháng 6






Một ngày cuối tháng 6, buồn có, vui có, ....
Dâng tất cả lên Thiên Chúa, cầu xin ơn Bình An cho tâm hồn.


Chiều về nhà, mệt mỏi quá chẳng thiết tha lễ nghĩa, chỉ muốn ngồi thừ ra, thế là bỏ lễ.
Nhưng, cũng may, đến tối đi cùng H - T - H qua phúng điếu Ba của M qua đời, đúng ngay giờ lễ tại gia nên cả 4 đứa cùng ở lại dự lễ sau khi đã tranh thủ đến nơi là vào thắp nhang liền. Vậy là Chúa thương vẫn chưa bỏ lễ.


Nghe lại những gì đã thâu, khó nghe vì ồn quá. Thấy rất đúng, bỏ những kiểu áo đó đi. Không phải những cái đó làm cho con người thay đổi; chọn những kiểu khác ok hơn. Quan trọng là phải luôn tâm niệm keo dính môi - mở trạm trung chuyển âm thanh tai với bất kì trường hợp nào. Bắt đầu lại ngay trong gia đình.

Tốt gỗ hơn tốt nước sơn!

Được những điều này trong thời gian 2 năm thì quá tốt, trong thời gian đó sẽ tìm hiểu kỹ về đáp án tôi lờ mờ đoán ra Ngài muốn gì.

Ngày Bình An.





*** Lời nhắn thay cho một người, hy vọng người ấy có lần ghé qua đây:
Xin đừng so sánh cảm giác hiện tại với người xưa. Nếu không là người xưa thì không thể có lại cái cảm giác đó. Mà chưa chắc giờ đây cũng là người xưa, nhưng cảm giác giống như ngày xưa đã đổi thay sau khi nghiệm ra. Tất cả chẳng qua còn lại chỉ là ký ức. ===> cái này cũng là cái tật cần phải bỏ. Quyết tâm bỏ sau lần nói này. (người nay nói)
Nhưng, cầu chúc cho người ấy tìm được những gì người ấy đã đang mong muốn.




Không có nhận xét nào: