Thứ Tư, 3 tháng 6, 2009

16 tuổi, sống chung với một khối u khổng lồ - chia se noi dau

Nhận và đọc được bài báo viết về em Xinh với khối u khổng ở chân trái... những căn bệnh kỳ lạ đến sởn gai ốc. Chị gởi cho từ những người bạn gởi cho chị.

Tôi định gọi nhỏ Chương nhờ hắn sau giờ làm, trên đường về nhà tranh thủ ghé bv theo địa chỉ trong báo, gởi tặng em chút.
Một hai hôm sau đã thấy bài báo được đưa vào TN. Vào thấy mọi người bàn.
Ngày 1/6 chị Yêu email ....
Ngày 2/6 gọi phone nhắn cho a3 biết trong TN mọi người đang tìm anh.


Hôm qua, ngày 3/6, hai lần vừa dắt xe ra khỏi cửa nhà để chạy lên bệnh viện theo địa chỉ anh HS đưa, cả hai lần trời đều đổ mưa cái ầm, trong khi trước đó chỉ 1 phút trời đang rất đẹp. Gần cuối giờ chiều chạy đi thăm em. Thay vì nhờ bạn làm giúp giờ thì tự tay mình.

Theo số phone anh HS cung cấp thì số phone của mẹ em Xinh bị sai, số đúng là 01268825663. Số này gọi hoài không được, tổng đài báo số không có thật.
Tôi chợt nhớ ra các số mobil sau này nếu số 0 ở đầu thì phải 11 số mới đúng, so với số của mấy người bạn tôi thêm vô số 2 thì gọi được, nhưng không liên lạc được, ngoài vùng phủ sóng.
Quay qua gọi số anh họ của em Xinh cũng không liên lạc được. Cuối cùng liên lạc được mới biết chính xác khu điều trị, số phòng. Còn chi tiết anhHS cho chung chung, hỏi nhân viên bệnh viện ai cũng lắc đầu.

Bệnh viện Ung Bứu
Khu C
Khoa ngoại 2
Phòng 205

Trong người mang theo máy hình nhưng chỉ để sơ cua vì biết chắc chắn tôi sẽ không đưa máy lên ghi nhận hình ảnh như đã nói với chị Y. Với ý nghĩ thấy người ta bệnh hoạn đau đớn tôi không thể đưa máy chộp tấm hình. Thứ nhất là những người xung quanh nhìn mình, kế đến là người "được / bị" mình chụp hình họ sẽ thế nào ??? Đặt mình vào hoàn cảnh họ, tôi không thể đưa máy lên.

Chiều nay cũng thế, đem theo máy, để sẵn trong túi áo, nhưng nhìn thấy bé Xinh ... thì chỉ biết là nhìn thôi. Tất cả những bệnh nhân và thân nhân của bệnh nhân trong căn phòng 205 đó, và những thân nhân của những phòng khác trong khu đó, ai cũng hướng mắt nhìn cô bé. Làm sao mà đưa máy lên đây ....


Em Xinh mới được đưa qua Trung tâm Medic Hoà Hoả để siêu âm chụp cắt lớp khối u, vừa mới về đến. Trong thời gian trong phòng chụp không được sử dụng điện thoại.

Tìm đến số phòng 205 khu C khoa Ngoại 2, cửa phòng có nhiều người đứng nhìn vào phòng. Tôi cũng nhập vào số người hiếu kỳ ấy. Em Xinh nằm cái giường bệnh ngay giữa phòng. Một người đàn ông trung niên sơ mi trắng, dáng phúc hậu đang đưa cho người phụ nữ gầy, tuổi cỡ khoảng ngoài 40, một tờ giấy và bì thư trắng dầy cộm, nói gì đó, người phụ nữ rơm rớm nước mắt cảm ơn và ký nhận vào tờ giấy. Phóng tầm mắt chăm chú vào tờ giấy (cách khoảng 1 mét rưỡi ) , trong đó là một danh sách tên, viết tay, sau mỗi tên có ghi những con số, hầu hết là con số 500.000
Người phụ nữ ký nhận và trao tờ giấy lại cho người đàn ông; còn bì thư trắng thì đưa cho người đàn ông da ngăm khoảng ngoài 30, người này vội cất bì thư vào túi quần.
Người thanh niên ngoài 30 này là Lê Tuấn Anh, anh họ của em Xinh, còn người phụ nữ đó là mẹ của em Xinh.

Sau khi người đàn ông trung niên ra về, mẹ của em Xinh bắt đầu công việc lao chùi vết thương (khối u) của em.
Khối u của em nhìn bên ngoài to hơn nhiều so với trong hình. Mặt trên của khối u có một miếng bông băng cỡ bàn tay. BV lấy sinh thiết đi kiểm nghiệm. Mặt dưới của khối u, nơi tiếp xúc với mặt giường (nệm, .v.v.) vài chỗ bị trầy ...
Nhìn Tuấn gồng mình lên dở khối u lên 1 chút để mẹ em Xinh lau lọt và thay những tấm gạc mới. Thời gian chừng 5 - 7 phút mà Tuấn phải dùng chân tì đầu gối trái lên mặt giường để tăng sức nâng của tôi tay. Mặt em Xinh cau lại biểu thị sự đau.

Sau khi lau lọt cả hai bên, không thể đỡ khối u lên hẳn, chỉ có thể nâng nhẹ từng bên.
Mẹ em Xinh muốn thay tấm trải (khăn lông or tấm lót dành cho người bệnh phải nằm lâu một chỗ) lót khối u, nhưng em Xinh không đồng ý, em nhăn mặt đau. Mẹ em nói gì đó mãi với em em mới chịu. Nhưng, với sức của mẹ em và người anh họ thì không thể nên Tuấn đi nhờ thêm mấy người nữa phụ giúp.
Trong lúc Tuấn chạy đi tìm người giúp, Tôi đã tranh thủ gọi chị Tám bước ra cửa phòng, trao cho chị... và hỏi thăm tình hình của em. Bác sĩ vẫn đang làm các xét nghiệm, chẩn đoán này kia, chưa đưa ra quyết định cuối cùng.

Hiện bệnh viện đang cho truyền huyết thanh vào người em.
chỉ nói chuyện được một chút với chị Tám thì em Xinh cần chị giúp.

Hỏi thăm chi phí ... với Anh Tuấn thì được biết, hôm nay qua Hoà Hảo, bệnh viện Ung Bứu dặn gia đình chuẩn bị ba triệu cho chi phí. Nhưng qua đến Hoà Hảo, giám đốc bệnh viện thấy tình trạng bệnh của em thì ký giấy miễn phí tổn cho em.

Trong khi chị Tám và Anh Tuấn lo cho em Xinh, nghe những thân nhân nuôi bệnh ở những phòng bên. Từ ngày em Xinh đến bệnh viện Ung Bứu này, có nhiều hội đoàn đến thăm và trao quà. Người này nói mẹ em Xinh nhận được sự giúp đỡ từ các hội đoàn cũng cỡ 50 triệu đồng.

Tôi tin là được như thế, bởi nãy chính tôi thấy chi tiết trong tờ giấy chị Tám ký nhận và bì thư dày cộm kia, cũng phải hơn 5 triệu đồng.
Tôi thấy vui lây bởi lòng nhân từ của người Việt chúng ta, hoạn nạn có nhau, nhường cơm sẻ áo...

Tôi lại nghe những người thân nhân nuôi bệnh nói chuyện: Bệnh này lạ quá, lần đầu tiên mới thấy, từ nào đến giờ đâu thấy báo chí đưa tin 1 khối u to lớn như thế. Cái này phải có y khoa quốc tế, họ mà biết được là chắc chắn họ sẽ tìm cách giúp đỡ cho em này ngay.

Còn những người phụ nữ, ai cũng nói cô bé Xinh đẹp gái, sóng mũi thẳng và cao. Nhìn chiều dài thân người của em trên giường, ai cũng đoán em rất cao, trên 1 mét 6. Lúc mới đầu nhìn vào phòng này, họ cứ tưởng khối u ấy là bụng của em, nhưng sau đó họ mới biết nó nằm ở đùi em. Người khác nhìn vào thân hình của em Xinh, tay, chân nói: Đúng là cây lau sậy.
Người em đúng là chỉ còn da bọc xương, cứ y như bộ xương mô hình trong phòng thiết bị của trường học. Còn khối u của em thì to lớn khổng lồ.



Tôi có tiền quỹ thiện nguyện riêng do chị gởi cho để tuỳ nghi sử dụng, cộng với tiền hàng tháng tôi có, trích bên chị 1 phần, bên tôi 1 phần, thêm 1 phần khác, có được một một khoảng tiền nho nhỏ chia sẻ với em Xinh.

Cũng như những người thân nhân nuôi bệnh nói chuyện, cầu mong ngành y quốc tế biết được tình hình bệnh của em, những tấm lòng người Việt hải ngoại giúp em như họ đã giúp mổ khối khu lớn trên mặt bé gái vài tháng trước.





Không có nhận xét nào: