Thứ Hai, 29 tháng 6, 2009

Tâm sự cùng kỷ niệm!






Những ưu tư, lo lắng trước khi xác nhận chính xác : Không sợ gì cả, tất cả đã có Chúa và Đức Mẹ lo liệu, an bài cả rồi, hãy cứ bình an và thật vui vẻ đón nhận Anh cùng căn bệnh của Anh vào đời mình.

Căn bệnh ấy, đường lây truyền cũng gần như căn bệnh Thế Kỷ (AIDS), đường máu và tình dục.
Tuy nhiên, con đường tình dục thì xác xuất lây nhiễm không cao như AIDS, chỉ một số phần trăm (5% hoặc có thể hơn 1 chút theo các nghiên cứu công bố của y tế)
Hầu như gặp trường hợp này ai cũng nói không nên, sớm muộn gì cũng lây bệnh, vợ chồng mà.
Nhưng, nếu đã thực sự đặt Thiên Chúa, Thập Giá của Chúa lên trên tình yêu này, thì tất cả cứ bình an mà sống dưới sự dẫn dắt và quan phòng của Chúa Mẹ.
Được chia sẻ những lo lắng với người yêu, được ủi an chăm sóc nhau khi an vui cũng như lúc hoạn nạn, ... , là hạnh phúc. Hạnh phúc như chính tình yêu của Thiên Chúa dành cho người mình yêu (đoàn con dân Ngài) chấp nhận Thập Giá và cái chết nhục nhã để cứu người mình yêu.
Như câu hát của một bài thánh ca:

"Còn tình yêu nào cao quý hơn là tình yêu, người liều mạng sống vì người mình yêu."

Hay bài thánh ca Đạo Ca Thập Tự:

"Lặng đứng dưới cây Thánh Giá, con thầm nghĩ rằng Ngài là người tình trong cuộc tình sử mà người yêu chết vì thương mến. Trần thế, có yêu mến nào mà người thương dám liều mạng sống chết cho người yêu. "


Nếu trên đường đời, sau nhiều năm chung sống có mắc phải căn bệnh ấy âu cũng là ý Chúa. Cứ bình an mà vui sống. Đồng vợ đồng chồng, tát biển Đông cũng cạn mà lị. Sống chết tất cả đã được Thiên Chúa an bài.

Về căn bệnh, tôi không còn gì lo lắng, trăn trở cho sự sợ bị lây nhiễm.

Về sức khỏe của Anh, tôi phải chú ý kỹ lưỡng về các món ăn, thức uống cho thật phù hợp và tốt cho sức khoẻ của Anh với căn bệnh Anh mang. Tìm những món ăn, thức uống không gây hại cho gan, mà luôn tốt cho sức khỏe của Anh.
Thuốc men thì theo đúng định kỳ thúc Anh ...
Chăm sóc và để ý kỹ đến giấc ngủ của Anh, muốn giấc ngủ của Anh ngày ngày ít ra là đủ 7 tiếng. Bởi bác sĩ nói Anh cần phải có giấc ngủ đủ 7 tiếng thì sức khoẻ của Anh ok.

Nếu đã là vợ chồng thì mong có con cái, con cái là niềm vui của gia đình. Từ đó, giấc ngủ đêm của Anh cần được bảo toàn không để tiếng khóc trẻ làm ảnh hưởng đến... Hy sinh để có hạnh phúc, có cần phải so đo tính toán không ? Không cần!
Có thể là ngủ riêng để giảm bớt tiếng ồn, sau đi đã xong nhiệm vụ với Anh...
Có thể là tất cả trong một phòng, con cái ngủ chung với cha mẹ lúc còn bé thơ, Anh dùng cái đồ nhét tai giảm bớt âm thanh lọt vào tai. Ok cả thôi.

Cũng không có gì phải quá lo.
Nhớ hồi con Chương mới chào đời, chị Chương cho cháu 1 liều thuốc được phép của y tế để ban đêm bé có giấc ngủ ngon, không quấy lúc nửa đêm, chỉ 3 ngày không được quá, sau đó bé không hề quấy đêm.


Một vấn đề thật sự lo là: Chỉ sợ tình trạng bệnh của Anh, mới sống với nhau được 1 vài năm thì phát bệnh, Anh ra đi, kẻ ở lại chưa kịp hội nhập ... Điều này thật lo.
Giải quyết bằng cách quyết tâm học ngoại ngữ cho thật giỏi; không thể để tình trạng câm và điếc... và lười biếng.


Mọi vấn đề lo lắng và những gì cần làm dâng tất cả lên Thiên Chúa ////

Nhìn ngoài đời, rất nhiều người lấy nhau cả hai mạnh khoẻ, chẳng vướng căn bệnh gì cả, cứ nghĩ sẽ chẳng có chuyện phải ra đi sớm; nhưng đùng một cái, một trong hai người phải ra đi trước vì một căn bệnh mới phát hiện, or vì tai nạn ....

Hoặc những không ra đi trước sau, nhưng lại vì cái tôi riêng mà chia tay nhau .... đi tìm hạnh phúc đích thực khác, cũng thế thôi.

Thà rằng sống với nhau, chấp nhận nhau, chấp nhận những gì mình có và hết lòng sống thật sự hạnh phúc, thời gian tuy có thể ngắn, nhưng như thế là quá đủ. Còn hơn kéo dài lây lất .... như Bạn và nhiều người khác đang trải qua.

Tất cả .... giờ chỉ là bóng mây thoáng qua.

"Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ.
Vô duyên đối diện bất tương phùng."

Không có nhận xét nào: