Thứ Sáu, 30 tháng 4, 2010

Ba mươi tháng Tư!



Ngày cuối cùng của tháng Tư, chúng tôi làm một chuyến bác ái bỏ túi đến thăm các cụ già ở Mái ấm tình thương chùa Diệu Pháp. Đại Ca rủ và các chị em đồng nghiệp tham gia. Người thì cả tài lực, người không đi được thì góp của... thành những món quà nhỏ nhỏ biếu các cụ.


Nhìn các cụ già ... không cầm được nước mắt ... nhớ Cha Mẹ da diết!
AT : Nhìn các cụ thật tội, thương quá chị há! Em không cầm được nước mắt. BT : Nhìn các cụ em nghĩ không biết mai sau mình thế nào ???

Các chị em chia nhau mỗi người một phần quà trao tận tay từng cụ. Những đôi bàn tay gầy gầy, khuôn mặt xúc động chia sẻ..., qua từng phòng...

Phòng các cụ bệnh nặng, phải khóa cửa nếu không có cụ đi ra tận cầu BLợi ... nhìn thương ơi là thương. Tôi chợt nhớ tới dãy phòng đặc biệt các bệnh nhân bệnh nặng ở viện Tâm Thần Đà Nẵng. 2 năm rồi không có điều kiện ra thăm...

Nhìn các chị các em chắp tay xá chào các cụ, những nụ cười móm mém đáp trả; những ngón tay run run cố mở gói quà (mở bọc nilong để lấy quà bên trong)... Có bác mở gói quà không được bèn dùng răng ...

- Để con mở giúp bác.
- Cô ấy có móng tay dễ mở, mình không có mở hoài không ra.

- Bác ở đây lâu chưa ? Trước đây bác ở đâu ? Hàng ngày bác làm những việc gì ? Đời sống c...

Sáng sớm các chị em hồ hởi đến điểm hẹn đúng giờ, tâm hồn phấn khởi vui tươi hướng đến nơi ĐC chỉ. Bước chân xuống hết những bậc thang ... tâm mỗi người một suy nghĩ, cảm nhận..,
Bước qua Chùa, người thì vãn cảnh chùa, thắp hương lạy Phật.

Máu và nước mắt không ngừng chảy, môt chút ấm lòng từ nụ cười móm mém, ngón tay run...
Trên đường về, ĐC kể ở Chùa này các cụ có cơ sở khá hơn, ở nơi khác/ chùa khác còn thương hơn nhiều, cơ sở nghèo...
Các chị hẹn nhau phải tổ chức một chuyến thăm quy mô hơn.
Hy vọng.

Quà



















Nụ cười

Ngay trước cổng chùa, 2 gian hàng bán những con vật dùng để phóng sinh.



Lươn


Không có nhận xét nào: