Chủ Nhật, 15 tháng 11, 2009

Lẩn quẩn .... và kế hoạch ...




1 tuần qua nhiều chuyện và mệt mỏi, chán chẳng muốn nói năng gì cả ....

Tin buồn, đứa em họ phát hiện bị cancer tử cung, hôm qua mổ và hôm nay mới ra khỏi phòng hồi sức ....
Chiều nay cầu nguyện cách em cho đứa em, xin Chúa chữa bệnh cho V vì V còn 2 đứa con nhỏ. Với con, con độc thân ra đi lúc nào cũng được nhưng với những người có con ... chúng sẽ bơ vơ và thật vô cùng đau khổ cho người bệnh....

Hôm thứ sáu bạn già về, 7 giờ tối xong việc chạy qua chở bạn đi nhuộm tóc, để bạn ở đó chạy về nhà ăn cơm và nghỉ ngơi, đến giờ hẹn quay lại đón chở về.
Tối thứ sáu và bảy tắt máy và bịt tai giảm tiếng ồn để ngủ bù, giấc ngủ được hơn 8 tiếng, có giật mình thức giấc nhưng rồi lại ngủ ngay. Tuần nay nhớ uống hoạt huyết dưỡng não nên giấc ngủ ngon và sáng thức dậy không nổi, giấc ngủ đêm được 6,5 tiếng.

Có 2 giấc mơ người thân qua đời, trong đó 1 giấc mơ không thể ngủ lại, ráng lắm thì chập chờn.
Sáng nay cái đầu bị nhức cho đến đi lễ chiều, có lẽ bị viêm xoang lại (đa xoang). Thường mỗi lần bị nhức đầu thì tôi ráng ngủ 1 giấc thì sẽ đỡ và hết ngay, nhưng chiều nay không xi nhê, vẫn khó chịu vô cùng. Cầu xin Đức Mẹ cứu giúp.

Tối qua, tâm hồn buồn sầu... làm xong học bạ, trước khi ngủ nhớ mở Kinh Thánh ra, bài "Hãy siêng năng cầu nguyện, Người sẽ ...."
Giá như lúc đó bớt cái tôi đi 1 chút, giá như lúc đó ráng kềm tính nóng của mình, giá như lúc đó nhìn người anh với 1 chút lòng bao dung, ......
Cái tôi tràn ngập.



Hồi tưởng lại cuộc nói chuyện rồi, đúng là gọi để chỉ muốn hỏi về gia đình, 3 lần :"như vậy là không có chuyện gì mới hết ?" trong khi câu đáp :"Nếu muốn hỏi về chuyện gia đình thì sẽ nói nhưng nếu hỏi có chuyện gì mới không thì không có gì"
Ừ, tánh tôi thẳng thế đấy.
Tôi không thích kiểu thế.
Chị nói sẽ rủ tôi xuống nhà của n4 ăn và chụp hình để tôi gởi cho n. xem. Tôi từ chối. Chuyện của gia đình bạn, tôi chỉ là bạn bè biết chuyện thấy buồn với cách đối xử của gia đình đó, nhưng tôi không là người đưa tin. Nhà có máy và thành thạo cứ thế gởi cho n. và gia đình xem.



Bạn già về nhưng tôi biết mình không lang thang nhiều với bạn vì thời gian làm việc cũng kín mít từ sáng đến tối; tôi lại không ta bà, nếu bạn cần đi công việc thì kêu tôi làm tài xế cho bạn; còn đi càphê ... không có phần tôi.



Tối nay phone vào máy Bố T hỏi tình hình trên đó làng Thượng bao nhiêu em ? Bố nói 90 em. Tôi la hoảng, nhiều quá! Bố nói : 90 em đó thì có 30 em là nuôi ăn suốt ngày, còn 60 còn lại 1 tuần chỉ được ăn 1 bữa như ở dưới mình; vì nhà dòng không có kinh phí. Các em này là các em lớp 2, 3, 4, 5

Tóm lại thì 90 phần quà Tết cho trẻ làng Thượng; nếu xin được nhiều thì tăng lên, còn chỉ được 10T thì chỉ 100 nghìn đồng phần quà Tết là 1 thùng mì gói và dầu ăn, đường, mứt dừa,...
Hiện tại, tôi chỉ mới có 100 đô- la chị ThyLinh cho.

Tôi thì muốn quà Tết cho cả em không công giáo. Và đang định phần quà từ 150 nghìn đến 200 nghìn. Còn định chạy vô khu dân tộc ở mãi trong sâu Đơn Dương, ZomB.

Để bữa nào rảnh nói chuyện với Bố không cho từng em mà là gia đình; vì gia đình nào có 1 em or là 2, 3 cũng trong hoàn cảnh đó thì cũng chỉ 1 phần quà, để cho nhiều gia đình dân tộc có quà.
Bố chọn những gia đình nào bét dem nhất thì ưu tiên.

Mọi mua sắm và chuẩn bị Bố lo giúp hết vì không thể đưa từ SG về đó không có kinh phí vận chuyển; ở đó có mắc hơn chút cũng ok hơn. Đầu năm 2010 tôi sẽ báo được bao nhiêu phần và mỗi phần bao nhiêu tiền để Bố dễ mua sắm; và lúc đó sẽ chuyển tiền xuống Bố luôn 1 thể. Ngày nghỉ Tết là tôi vác xác xuống đó thực hiện ngay và kết thúc năm.

Hiện tại tôi đang lo để dành tiền, không rút tiền lương 2 tháng (tháng rồi và tháng này) và hy vọng xin được nhiều thì giúp nhiều.
Hồi nãy mới tính tiền, hìhì tôi còn nợ gần 9T là bằng gần 4 tháng tiền lương của tôi rồi. Hổng sao nếu công việc ổn như giờ, đến Tết Nguyên đán là thanh toán hết. Lúc đó, hìhì tôi vô tư "đóng hụi chết" hỏng lo nợ nần tiền bạc gì. Nói nợ nần chứ thật ra chẳng nợ gì cả mà là xong 9T thì tôi có tròn 20...
Bởi, mới kiểm lại hầu bao thì tăng chứ không hụt đi dù 5 nay tôi không hề có ý để dành. Đúng là "Của cho đi là của còn lại, của giữ lại là của mất."


Chuẩn bị lên chương trình Tết,
Cầu xin Đức Mẹ và Thiên Chúa giúp chúng con nếu điều này đẹp lòng Ngài. Amen.




Không có nhận xét nào: