Tháng 9 này là tháng bắt đầu chương trình thiện nguyện thăm và chia sẻ với vài cụ - bác không con cháu phải kiếm sống hàng ngày, không với tư cách của một nhóm / hội đoàn thiện nguyện nào, tôi không cần phải có hình ảnh minh chứng or lời tường trình, giải trình số tiền đã chi dùng.
Thấy tâm hồn nhẹ thật nhẹ nhàng, cứ thăm và trao quà rồi ra về, thật bình yên. Không chụp hình ảnh gì cả.
Thật tình rất ngại và ráng tránh nhìn thấy or bất ngờ nhận được ánh mắt ...., không biết dùng từ gì cho chính xác ánh mắt ấy. Người nhận vui mừng vì được người khác chia sẻ, nhưng xin ghi nhận lại 1 tấm hình, nhiều người đã từ chối món quà.
Nếu là tôi trong trường hợp khốn cùng ấy, tôi cũng sẽ ...
Đưa máy lên xin ghi nhận bằng 1 tấm hình lòng tôi cảm thấy rất đau xót, thấy mình tệ vô cùng khi bất chợt nhận được ánh mắt ấy.
Ông bà xưa nói đúng giá trị không phải chỉ bởi món quà mà còn là ở chính cách cho.
Từ tháng 9 này, tôi đưa hai chị em Bà giáo già vào danh sách thăm viếng; cũng như bác Vân bán vé số ở Pastuer vào hàng tháng thăm.
Và số tiền thăm các bác sẽ xuống còn 200.000đ/ tháng (hai trăm ngàn đồng chẵn) để với số tiền này hàng tháng có thể thăm viếng thêm khoảng 5 hoàn cảnh nữa.
Và quà thăm đơn giản vẫn chỉ là 10kg gạo và tiền để các bác tuỳ nghi.
Tháng này chi 1.000.000đ (một triệu đồng)
Tiền quỹ còn lại:
http://www.taongo.net/forum/topic.asp?whichpage=-1&TOPIC_ID=4512&REPLY_ID=75337
11.300.000đ ( mười một triệu ba trăm ngàn đồng chẵn )
Tôi phải ghi lại để nhớ, để không được thâm lẹm vào ước nguyện này; chỉ có làm tăng lên chứ không được phép làm nhập nhằng.An lành.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét