Thứ Bảy, 12 tháng 2, 2011

Suy ngẫm..


Bài đọc 1 trong thánh lễ hôm nay nghe kĩ và kết hợp với lời giảng của Cha, thấy vô cùng bất xứng.

Cũng nhờ Sơ đọc bài này chậm rãi, rõ ràng từng câu - ý thu hút nghe từng tiếng, từng câu mới thấy hay. Giá như sau bài giảng, Cha về ghế ngồi chừng 5 đến 10 phút cho con chiên suy nghĩ về bài giảng của Cha, thì chẳng gì bằng.

Bài đọc thế này:

http://www.dongcong.net/LoiChua-SuyNiem/BaiDocHangNgay/Nam1/tn05-7.htm

BÀI ĐỌC I: St 3, 9-24

"Chúa đuổi ông ra khỏi vườn địa đàng, để cày ruộng đất".

Trích sách Sáng Thế.

Thiên Chúa đã gọi Ađam và phán bảo ông rằng: "Ngươi ở đâu?" Ông đã thưa: "Con đã nghe thấy tiếng Ngài trong vườn địa đàng, nhưng con sợ hãi, vì con trần truồng và đang ẩn núp". Chúa phán bảo ông rng: "Ai đã chỉ cho ngươi biết rng ngươi trần truồng, há chẳng phải tại ngươi đã ăn trái cây mà Ta đã cấm ngươi không được ăn ư?" Ađam thưa lại: "Người phụ nữ Chúa đã cho làm bạn với con, chính nàng đã cho con trái cây và con đã ăn". Và Thiên Chúa phán bảo người phụ nữ rng: "Tại sao ngươi đã làm điều đó?" Người phụ nữ thưa: "Con rắn đã lừa dối con và con đã ăn". Thiên Chúa phán bảo con rắn rng: "Bởi vì mi đã làm điều đó, mi sẽ vô phúc ở giữa mọi sinh vật và mọi muông thú địa cầu; mi sẽ bò đi bng bụng, và mi sẽ ăn bùn đất mọi ngày trong đời mi. Ta sẽ đặt mối thù nghịch giữa mi và người phụ nữ, giữa miêu duệ mi và miêu duệ người đó, người miêu duệ đó sẽ đạp nát đầu mi, còn mi thì rình cắn gót chân người". Chúa phán bảo cùng người phụ nữ rng: "Ta sẽ làm cho ngươi gặp nhiều khổ cực khi thai nghén và đau đớn khi sinh con; ngươi sẽ ở dưới quyền người chồng, và chồng sẽ trị ngươi". Người lại phán bảo Ađam rng: "Vì ngươi đã nghe lời vợ mà ăn trái Ta cấm, nên đất bị nguyền rủa vì tội của ngươi. Trọn đời, ngươi phải làm lụng vất vả mới có mà ăn. Đất sẽ mọc cho ngươi đủ thứ gai góc, và ngươi sẽ ăn rau cỏ ngoài đồng. Ngươi phải đổ mồ hôi trán mới có bánh ăn, cho đến khi ngươi trở về đất, vì ngươi từ đó mà ra. Ngươi là bụi đất, nên ngươi sẽ trở về bụi đất". Và Ađam đã gọi tên vợ mình là Evà: vì lẽ bà là mẹ của chúng sinh.

Thiên Chúa cũng làm cho Ađam và vợ ông những chiếc áo da và mặc cho họ. Và Người phán: "Này, Ađam đã trở thành như một trong chúng ta, biết thiện ác. Vậy bây giờ, đừng để hắn giơ tay hái trái cây trường sinh mà ăn và được sống đời đời". Và Thiên Chúa đuổi ông ra khỏi vườn địa đàng, để cày ruộng đất, là nơi ông phát xuất ra. Và Người đã đuổi Ađam đi. Và ở phía đông vườn địa đàng Người đã đặt những thần Kêrubim và gươm lửa chớp chớp để canh giữ lối tới cây trường sinh.

Đó là lời Chúa.

Và lời Cha giảng: Dẫn chứng khi Thiên Chúa tạo nên Eva cho Adam, ông đã nhảy cẫng lên vui mừng :"Đây là thịt tôi, xương tôi,...." Nhưng khi đã ăn trái cây biết lành biết dữ thì Adam đổ lỗi cho Chúa. Bởi Chúa đã tạo nên cho ông người đàn bà này và bà đã xúi ông ăn. Khi Chúa hỏi Eva thì bà đổ con rắn do Chúa tạo nên đã lừa dối bà ăn ...

Tôi suy nghĩ về sự đổ lỗi của con người mình khi mình phạm sai dù 1 điều nhỏ. Về lòng yêu thương của Chúa. Về cơn giận của Chúa.

Chúa yêu con người vô bờ bến, nhưng khi Người phạt thì ... đâu ra đó.


Không có nhận xét nào: