Chủ Nhật, 23 tháng 1, 2011

chủ nhật 23 tháng giêng




Hì, chiều nay đang ngủ bù thì bị tiếng ồn từ nhà đối diện (vừa nhậu vừa hét = gào lên vọng cổ ... rồi tiếng cười rần rần và vỗ tay ầm ầm... tán thưởng), giật mình dậy làm mất giấc luôn. Ngồi dậy mở đèn bàn, đeo kính ... lão, lấy đồ nghề xỏ chỉ, bắt tay khâu khâu vá vá những con thú nhồi bông xinh xắn đã bị các cháu làm cho rách tét chỗ này chỗ nọ... khâu lại cho đẹp, đem ngâm giặt và sẽ gởi về quê cho trẻ chơi.
Nhớ ngày xưa, U may quần áo chỉ bằng cây kim tay, cũng chẳng học qua trường lớp cắt may nào. Còn giờ, cũng may lúc còn mài đũng quần, phải qua lớp may thú nhồi bông mới đủ các học phần.., nhờ thế mới biết vá mấy con này coi cho ra hồn... Đúng là nó dở tệ!

Chiều nay dự tính cày luôn đặng tuần sau nghỉ Tết nhưng trò đuối xin học 1 buổi thôi, thế là phẻ.

Nghe chuyện về 1 cô bé 5 tuổi tâm sự với mẹ mà ... hết hồn, bà K kể:
Bé được chọn vào đội múa đặng quay phim trong trường. Bé bị bệnh nghỉ nhiều ngày, cô đành thay bạn khác vào chỗ bé. Bé đi học lại, các bạn đi tập múa, bé ngồi đó, cô thấy bé buồn buồn thì bày trò chơi cho bé cùng các bạn khác chơi. Tối về bé tâm sự với mẹ:
Các bạn đi tập múa, con ngồi đó một cục, buồn chẳng muốn sống, chẳng muốn đi học.
Mẹ nghe hết hồn. Mẹ đưa bé đi học và kể cô nghe, các cô hết hồn.
Từ nay phải để ý đến các bé nhiều hơn.
Nó nghe xong, "Con nít bây giờ già thật!"

Ăn bì và bị ói đến mức độ đi không nổi chỉ bò ... triệu chứng y như nó đã bị, ngộ độc thức ăn, ấy thế mà không đi vào bv để thử máu xem độc tố còn không và truyền nước vào ...
Các C chỉ này kia ... toàn những điều lúc này không thích hợp.


Không có nhận xét nào: