Thứ Ba, 28 tháng 7, 2009

Ý Chúa!




28 tháng 7

Tôi nghiệm tất cả là ý Chúa.
4 giờ sáng tự dưng bị đau quặn ruột làm đang hơi ghen ghen trong giấc mơ... phải mởi mắt. (hìhì, chưa bao giờ tôi có giấc mơ có hơi hướm ghen tị, ngoài đời đã không có tánh đó thì làm sao giấc mơ lại có??? Le lưỡi cười, mơ với mộng mà lị ) Tôi biết đây là cơn đau bụng nóng thường xảy ra vào giữa giấc đêm của tôi, lâu lâu tôi vẫn bị. Lần này thì chắc chắn sẽ có ngày bị vì từ bữa đến giờ, hơn 3 tuần lễ, cà phê chống buồn ngủ, bánh mình không vào buổi sáng...
Nhưng tôi không dè lần đau này làm tôi phải nghỉ dạy và xụt mất gần 2 kg. Đau chẳng khác gì mấy lần trước bị ngộ độc thức ăn, kéo dài hơn 3 tiếng tôi mới thiếp vào giấc ngủ khi cơn đau chỉ còn lại rêm rêm; lúc này trời đã sáng bạch, mọi người ai cũng lên đường lo cơm áo.

Tôi nghiệm ra tất cả là ý Chúa. Bởi hôm qua tôi chẳng ăn uống gì bậy bạ. Buổi sáng 1 ổ bánh mì không với chai nước lọc. Gần 2 giờ chiều mới ăn cơm xì dầu với 1 cái đùi gà. Đùi gà do chính tay tôi chế biến, hấp rồi mới chiên sơ. Buổi tối không ăn gì cả, chỉ uống nước lọc. Như thế thì tô cơm với cái đùi gà be bé qua 14 tiếng chẳng còn gì ...
Ý Chúa như lời tôi cầu nguyện sáng hôm qua ở Đền Công Chính: nếu đẹp lòng Mẹ như ước vọng của con muốn ra sống ở thiên đường La Vang 3 ngày 3 đêm thì xin cho con thực hiện được, còn không đẹp ý Mẹ xin cho con biết.

Ngoài trời đang mưa to, ở trong nhà không sợ ướt người thì thấy đã lắm, gió mát mẻ, khí hậu nhẹ hẳn. Nhưng, chạnh lòng với những người đang buôn bán, đang phải đội mưa kiếm cơm về nuôi gia đình.
Nhớ về những ngày xưa khi gia đình còn buôn bán, trời đổ mưa là lòng tôi bất an vô cùng. Buôn bán của Mẹ, của chị ế ẩm, mưa tạt người ướt mà hàng họ còn đầy, chợ chỉ có người bán không thấy người mua....

Cầu xin ngớt mưa để mọi việc buôn bán, kiếm cơm được bình thường, những người không nhà đỡ phải co ro bên hè phố, sạp trống trong chợ..v.v.

Ngày bình an

Không có nhận xét nào: