Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2009
Đếm ngày
Thứ sáu, 24 tháng 7
Ráng ngày không ngủ để đêm có giấc ngủ dài và sâu nhưng chẳng được, vẫn cứ chập chờn và những giấc mơ không đầu đuôi. Đêm hôm qua quyết định sáng nay không dậy sớm đi lễ nên không để báo thức, nhưng chẳng hiểu sao đúng cái giờ ấy lại nghe có tiếng kêu "T ơi! T ơi! T ơi!..." kêu liên tục cho đến khi với tay xem giờ ... đúng 5 giờ 13 phút.
Đến đầu giờ chiều hỏi chị em xem hồi sáng sớm có ai gọi mình dậy không ? Ai cũng nói "Biết không dậy không xuống nhà là không đi lễ rồi nên đâu có ai kêu, chắc là mơ rồi!"
Nói về giấc mơ, hýc, cái này mà trúng dân nghiền đề (đánh số đề) thì tha hồ mà bàn đề để đẻ ra 1 lô con số để mà ... hy vọng chiều trúng to.
Từ bữa đến giờ sáng nào cũng 1 ly cà - phê sữa nhiều ít cà phê, chỉ trừ thứ tư và sáu là không, điệu này dám mai mốt chẳng chóng thì chày cũng ... nghiền cà- phê như ai đó không có cà - phê không tỉnh táo làm việc. hìhì lại sân si :)
Khi sinh ra ta chẳng mang gì đến trần gian thì khi lìa trần cũng thế cũng chẳng mang được gì đi, chỉ 1 thân xác trần trụi.
Bài TM hôm nay về hạt giống gieo vào vệ đường, đất sỏi, bụi gai và đất tốt.
Tiền bạc chức tước sức khoẻ sự sống có đó nhưng rồi cũng mất đi lúc nào chẳng ai biết trước.
Phù vân.
Sáng nay chạy lên con đường ấy ... thấy lòng buồn..
Đã gặp bé Thuỳ, hỏi chuyện, con bé nói có thực tập ở nhà, làm cho mấy người cùng thuê phòng trong nơi gia đình con bé thuê.
Hỏi con bé có ý định ra ngoài xin làm không (như hôm bữa gợi ý ) con bé đáp chưa có ý định đó.
Tôi hiểu. Thì con bé có thực tập để không quên và nâng cao tay nghề cũng ok, sau này có đi kiếm tiệm vào làm cũng ok hơn.
Hỏi con bé đồ nghề đã có đủ chưa, còn cần thứ gì ?
Con bé nói còn thiếu vài chai nước sơn và vài cái cọ ...
Con cứ đi hỏi giá tất cả những thứ con cần, lần sau cô ghé cô sẽ giúp, có thể tuần sau cô ghé.
Cho con bé tiền và 1 phần nói con bé chia cho các bạn đang đi cùng con bé. Vì tụi nhỏ đang mời 1 người khách nữ ... và đang hy vọng vì người khách đó lên phòng.
Vừa thấy tôi con bé vội "Con chào cô? Chú về rồi hả cô?"
Đường về, nghĩ chắc để bữa nào nói cô bé thực hành trên tay mình xem sao ? Mình thì vốn dĩ không ưng mấy cái vụ sơn xanh đỏ lên móng tay chân, cắt da mần (làm) móng tay chân gì cũng thế, cứ để tự nhiên thoải mái.
Giờ thì lại trở về với bản tính đơn sơ giản dị.
Ngủ thôi, mai dậy đi lễ sớm.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét