Chiều nay, đúng 12:30 tôi mới đi lên nhà thờ Chí Hoà, chỗ trong nhà thờ vẫn còn, ngồi trên đường đi ... Vô nhà thờ và ngồi ở cuối, mát mẻ sạch sẽ.
Thánh lễ Lòng Thương Xót Chúa thứ 5 đầu tháng tuần rồi khoảng 18 ngàn người tham dự. Cha Long thông báo qua số quyển tập san Nhờ Mẹ Đến Với Chúa, Cha in 20 ngàn cuốn, sau khi Cha để lại 2 ngàn cuốn cho những người đặt mua gởi đi xa, như vậy chỉ mang đến thánh lễ tuần rồi 18 ngàn cuốn; trong thánh lễ tuần rồi chỉ phát cho mỗi người đến tham dự lễ 1 cuốn, không phát hơn, mà số quyển tập san còn lại khoảng 2, 3 trăm cuốn. 1 con số tham dự lễ kỉ lục mà Cha không ngờ.
Tuần này thì không đông như tuần rồi, vì tuần rồi là thứ năm đầu tháng.
Trước khi đến nhà thờ, tôi đã liều uống 1 ngụm càfê của Út để không bị buồn ngủ, nhờ thế mà trong suốt 4 tiếng tôi không hề ... ngáp :-)
Lời cầu nguyện sau chuỗi Mân Côi thật ý nghĩa và rất đời thường, lần sau tôi phải nhớ mang máy theo để ghi lại.
Nhân chứng đức tin hôm nay làm cho ai cũng rơm rớm nước mắt, không phải vì buồn mà là vì mừng vui với anh em đã được ơn lành.
-Người chứng đầu tiên, không thể đến vì ông bị bại liệt tứ chi hơn 20 năm, chỉ vì 1 cái vấp cục đá ở nghĩa trang Bình Hưng Hoà vào ngày Tết ông lên thăm mộ gia đình. Liệt tứ chi nhưng ông đã theo Chúa đến cùng, chấp nhận thánh giá Chúa trao ban và đã sáng tác thơ và nhạc đạo. Ông được sự ký duyệt của của Hồng y PMM, phát hành CD - DVD - sách về 20 mầu nhiệm Mân Côi, lời hát kinh do ông sáng tác. Ông nằm đó dạy giáo lý hôn nhân, tân tòng cho rất nhiều cặp, cả những cặp có chồng or vợ tương lai ngoại quốc. Năm nay ông đã trên 70 tuổi. Khi người ta hỏi ông về gánh nặng ông phải chịu trong đời ông. Ông nói tôi không thấy buồn mà còn cảm thấy vui vì nếu không như thế thì tôi không hoàn toàn tín thác vào Chúa. Tôi sẽ quay cuồng với danh vọng tiền bạc và chắc có lẽ đời tôi chỉ còn nắm đất. Những lúc mất niềm tin tôi nói với Chúa :"Chúa ơi! Sao Chúa đùa dai thế!?"
- Người thứ hai ở Úc về, 43 tuổi cảm ơn Chúa, nhờ Cha và mọi người cầu nguyện nên ngày hôm nay anh mạnh khoẻ về đây.
Anh nhậu với bạn và lái xe về gần đến sát nhà thì bị 2 chiếc xe đụng kẹp xe anh ở giữa 2 đầu, xe anh bẹp dí phải dùng đến cứu hộ mới mang anh ra khỏi xe được, bác sĩ chê không thể cứu. Vợ anh gọi điện về nhờ chị cầu nguyện Lòng Thương Xót Chúa. Thế là hôm nay anh lành lặn, mạnh khoẻ quay về VN.
- Chứng thứ 3, qua lời thuật lại của Cha vì người được ơn chưa khoẻ nên hẹn lần sau.
Số là 2 vợ chồng này mang thai đứa con thứ 2, tất cả các bác sĩ đều khuyên bỏ khi thai khoảng 7 tháng, vì đứa bé 99% bị đao. Họ rất sợ nhưng tin Chúa sẽ giúp nên quyết định giữ. Trong chuyến Cha đi thiện nguyện vừa rồi, chị gọi nhắn nhờ Cha đến tận nhà để chị trao cho Cha số tiền 2 vợ chồng mới rút tiết kiệm ra góp vào chuyến thiện nguyện của Cha, vì chị đang không khoẻ nên không thể đến gặp Cha. Cha thật sự không ngờ số tiền vợ chồng chị trao cho Cha lại lớn đến như thế, chưa bao giờ Cha nhận được 1 số tiền góp cho thiện nguyện lớn như vậy. Cha cứ sợ anh chị đưa lộn. Không lộn, tấm lòng. 30 triệu đồng.
Cha nói tới đây ai cũng "Ồ!"
Cha hỏi thăm về sức khoẻ thai nhi, chị kể cho Cha nghe tình hình, chỉ biết cầu nguyện và xin Cha cầu nguyện thêm cho vợ chồng chị. Cha hỏi anh chị có TIN không ? và Cha cầu nguyện.
Sau chuyến thiện nguyện Cha gọi cảm ơn và hỏi thăm thai nhi, cũng như cũ, bác sĩ chắc chắn 99% mặc bệnh đao và con sắp đến ngày sinh.
Và thứ năm tuần rồi, anh chị gọi phone báo cho Cha biết con đã sanh cháu. Điều đầu tiên Cha muốn hỏi :"Nó thế nào?..." nhưng Cha không dám hỏi ... nhưng chính chị báo cho Cha biết : Con đã sinh cháu được 1 tuần nay. Lúc này Cha mới dám hỏi :"Nó làm sao ...?" "Nó khoẻ lắm Cha, 3 kí 2, mạnh khoẻ bình thường, khoẻ hơn đứa trước 100 gram. Bác sĩ nói con liều quá và không thể tin đứa bé chẳng mang dị tật nào." Để đến khi nào cháu cứng cáp hơn con sẽ đưa cháu đến thăm Cha và chào các ông bà cô bác đã cầu nguyện cho cháu.
- Nhân chứng cuối là loan truyền Lòng Thương Xót Chúa đến giáo xứ nhà và giáo xứ quê ở miền Bắc, cuộc hành trình tiếp thị Lòng Thương Xót Chúa của 1 cô gái 28 tuổi, trong 1 lần thất tình bị người yêu phụ rẫy, lang thang chẳng biết làm sao cho qua ... đã gặp được Cha Long và ... được ơn.
Cô gái kể chuyện mà mọi người vừa rớm nước mắt vừa cười vang nhà thờ...
Thời gian nghỉ hè của tôi 5 nay bị ngắn hơn mọi 5 hết nửa tháng, vì thế giữa tháng này là tôi bị mất phép hè, tức quá chừng, cầu xin cho không bị có tên trong danh sách cà chua đó.
Hy vọng vô năm học vẫn có được thời gian nghỉ vào chiều thứ 5 để không bỏ lỡ cơ hội được tham dự lễ Lòng Thương Xót Chúa ở nhà thờ CH.
Người ta từ những miền xa xôi đến dự, còn tôi chỉ đi bộ vài bước ...
Thứ Năm, 9 tháng 7, 2009
Lễ Lòng Thương Xót Chúa
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét