Thứ Sáu, 3 tháng 9, 2010


Phàm làm việc gì, trước hãy nghĩ kỹ đến hậu quả của nó!

Mọi ngày như một ngày, và một ngày như mọi ngày .... Nó ưng câu trên và đưa về đây nhắc nhở mình....

Chị H để lại câu này khi trao phòng cho nó, khi nó phải dọn sang phòng khác, nó lấy búa tháo và rinh câu này về nơi nó làm việc....

Hôm qua đã Khai giảng năm học mới dù không phải mùng 5 tháng 9 như hàng năm. Bởi năm nay 5/9 rơi vào ngày chủ nhật, có trường mần lễ Khai giảng vào ngày thứ sáu 3/9, có trường mần ngày thứ hai 6/9.
Tiếng trống trường người hiệu trưởng wánh không hay như người hiệu trưởng cũ, chị wánh nghe mê man luônnn.

Quyện với tiếng trống là những tiếng trầm trồ của trẻ "Bong bóng! Ồ! Woa! ..." khi những trái, chùm bong bóng được thả lên bầu trời, tiếng đám trẻ ồ lên làm thấy vui vui với cái hồn nhiên của trẻ thơ.


Theo tình hình nó có nhiều thời gian rảnh để đi lễ hơn năm trước, vì không thuê được chỗ để dạy kèm vào các ngày chẵn. Ít tiền đi cũng không đến nỗi, sẽ không có chút để dành hàng tháng phòng cho những ngày tháng sau này, chứ nó không có nhu cầu xài lớn ...
Nói cho oai, để dành ... hihi hàng tháng chỉ để dành được vài trăm, năm rồi chẳng để dành, bi nhiêu cần là móc túi ra cho... ấy thế mà cuối cùng cũng để dành được một ít, nhờ thế 2 tháng hè vừa rồi có tiền chữa bệnh và lang thang (hihi) Người tính hông bằng Trời tính mà.


Không có nhận xét nào: