"Phù vân trên mọi phù vân, và mọi sự đều là phù vân."
(Trích sách Giảng viên)
- Bệnh viêm họng hạt mãn tính cứ cách chừng nửa tháng lại tái phát, mặc dù tôi khò nước muối ngày 2,3 lần, dùng micro để hạn chế dùng sức.
- Chỗ thuê dạy cứ bị trục trặc, hết trục trặc vì chủ nhà đến phòng ốc và người đ/nghiệp. Lúc đầu là đ/n không báo chỗ cũ bao năm qua ngưng cho thuê. Thuê chỗ mới thì vướng không được ngày chẵn, cũng ok nhưng gặp chủ nhà cà pháo quá. Chuyển qua chỗ mới xa hơn thì người dạy phòng trong có ý muốn tôi nhường phòng, vì trò của cổ lớn hơn mà phòng lại bé hơn. Tôi không đồng ý vì tôi đi thuê độc lập, xem phòng rồi mới đồng ý thuê, muốn gì cũng nên nói với tôi luôn ... Nghe người chủ nói ý của cổ tôi đã nói ý của tôi ngay từ đầu thuê.
Thú thật: nhìn phòng trong tôi cũng không ưng, hẹp quá và không có chỗ đi.
Nhưng tôi suy nghĩ vì câu nói của người chủ:
. Vậy là tôi phải tìm thêm 1 cô.
. Hai cô kia tự thỏa thuận nhường chỗ cho nhau.
Với câu đầu, chuyện lo lắng kinh doanh, tôi không giúp được, nhưng đã có chỉ cho ra bên ngoài đánh tiếng ... Với chuyện sau, tôi sẽ dọn đi. Bởi tôi đi thuê độc lập không thuê cùng ai và cũng không có ý kiến gì khi người kia không nói với tôi, ai nói thì tôi trả lời người đó thôi, tôi cũng chẳng đủ hơi phân trần với người kia. Tôi không muốn người chủ bị thiệt, và tôi cũng không muốn người kia nhìn mình với ánh mắt thiếu thiện cảm, mặc dù cũng chẳng gặp mặt mấy.
Dì nói tôi "khờ"! Nghe có nơi còn chỗ ngày chẵn không lo đi thuê đi mà bỏ qua vì đã lỡ dọn qua nơi mới này rồi, giờ đổi đi thì ngại và không muốn người mới thuê này buồn.
hihi Chiều nay ngẫm nghĩ, mình cũng "khờ" thật, cứ vị nể và nghĩ cho người nhiều hơn. Nhưng tôi thấy, ở đời cái gì cũng phải có này có kia, ngày lẻ cũng ok, đường xa chút cũng không sao chỉ ngại những ngày mưa gió.
Ngày thứ bảy, sáng đi cày mới hay cô kia đã trả lại phòng ngay bữa trước. Cổ không đồng ý ngay từ buổi đầu. Hèn chi, mấy bữa đi qua mặt thấy cô ta có cái nhìn sao đó. Tôi chẳng nói năng gì bởi lẽ cô không nói với tôi ý muốn của cổ. Mặc dù tôi hứa với cT có gì cũng cho cổ hay vì cổ là người mới.
Cày xong, bác chủ nhà nhờ góp ý cách sắp xếp bàn ghế sao cho thuận mắt của người thuê. Cũng nói chuyện thân tình là chỉ có phòng khách là ok, nhìn vào ai cũng ưng, nhưng với phòng này thì khó. Hứa sẽ cho ca chẵn biết ghé qua xem phòng ốc hoàn chỉnh, có ưng thì vô, còn không thì lo kiếm chỗ khác. Như lời bác chủ nhà nhờ nói giúp.
Đi về, nghé qua chỗ nói còn chỗ chẵn... nhưng nghĩ ngợi khi chủ nhà nói thôi cô cứ ở đây đi, đừng đi đâu nữa, chúng tôi cần tiền thật mới bày ra cho thuê, phải đấu tranh lắm ông nhà mới đồng ý. Bởi giữ cái cổ dù rách cũng không cho người ta thấy, của t/giày xưa.
Thôi đành đi về, không nghé hỏi và cũng không đổi chỗ đổi ngày nữa. Có lẽ đó là ý Chúa muốn. Đừng chạy theo tiền tài quá mà quên mất người Kitô hữu điều gì là cần thiết nhất.
Với hơn 10 cháu, đồng ra đồng vào cũng khá ổn rồi.
Dì cứ nói: Như vậy đủ rồi chị.
Tôi cũng thấy như thế là quá đủ. Không đòi hỏi gì nữa, nếu được ngày chẵn thì quá tuyệt còn không thì cũng ok. Ngày mưa gió thì "cẩu" 2, 3 đợt và nhờ thêm ph giúp.
Bên cH có 2 đứa kém quá.
Ngày mai đi dự tiệc cưới của H14, chẳng biết bận gì đây??? Đã hơn 3 năm rồi không đi... A mang vô 3, 4 cái đầm kêu thử lấy 1 cái mặc, nhưng hết giờ đã mệt phờ người, chẳng còn thiết tha gì với quần quần áo áo.
- Thôi tớ chẳng thử đâu, mệt lắm rồi. Để tớ về lục cái đầm cũ ra mặc vậy.
hihi. Nó cũ thật, nhưng biết chắc chắn 100% không đụng .... hàng (le lưỡi vì tự tin wá) hihi
Gọi K xem mấy giờ tập trung để chơi với H14 như ĐC hẹn. Hóa ra hắn đi trễ hơn ĐC hẹn vì bận làm tóc này kia. Hắn nói vì là H14 nên mới đi và phải làm đẹp chứ lười đi quá. Còn tôi thì dự định cột tóc lên (đuôi gà, đuôi vịt gì đó) đơn sơ như nó vậy. Nhưng nghe K nói thế cũng định bỏ tóc ra... mà nghĩ làm cho đẹp tóc vào rồi đội cái "nồi cơm điện" lên thì huề cả làng .... Thôi thì ... điệu xí cho ra dáng con gái (hihi)
Ngày bình an
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét