Thứ Ba, 20 tháng 7, 2010

Lẩn quẩn ...



20 tháng 7

Hôm qua tiền trong phone của tôi chỉ còn chưa quá 2 nghìn đồng, điếc ráy, ráng đợi đến khi có khuyến mãi mới nạp vào, nhưng như thế không có điện thoại để liên lạc khi cần. Cuối cùng quyết định mua 1 cái sim khuyến mãi xài tạm. Ai dè sim mới kích hoạt thì nó báo ngày hôm sau hết hạn sử dụng.
Đúng là "chó cắn áo rách" (hícccccc!)

Nhưng, trưa nay tin khuyến mãi đã đến. Những tài khoản nào còn dưới 20 nghìn đồng thì được tặng 100% giá trị thẻ nạp tiền. Thế là tôi quyết định nạp luôn 200 để có 400 xài dần dần. Bởi hiếm khi được khuyến mãi 100% như lần này.
Còn cái sim mới kích hoạt kia ghé vào tiệm hôm qua mua, hỏi sao kì thế??? Họ trả lại tiền và thu hồi sim trả lại công ty.
Phải thế chứ.
Áo rách vẫn chưa bị cắn.... (hehehe)

Tháng này mới có nửa tháng mà tôi đã xài hết tiền lương tháng. Sửa xe hết 700, thuốc men hơn 500 (viêm họng 5 ngày thuốc và tiền công khám hết 200 x 2 lần), xin lễ 1.100 (chưa xin đủ, đang còn nợ), nạp thẻ điện thoại 200, tiền Net 200, chưa kể thức ăn hàng ngày và ăn sáng cùng tiền xăng....
Eo ôi, thấy ớn lạnh rồi đó nha.

Toàn những khoản không thể bỏ. Xin lễ là không thể rồi. Sửa xe thì 1 năm mới làm 1 cú rà xoát tất cả. Thuốc men và ăn uống đúng chế độ thì không thể tránh khi đã lỡ bị trao bệnh. Xăng xe thì không thể ngưng đi. Chỉ còn mỗi tiền Net, hết tháng 7 này sẽ hạn chế tối đa, cắt Net chuyển qua xài ké....

Ngày mai đi thử nước tiểu và máu để thứ ngày kia thứ năm, nếu trong người không bị sốt thì sẽ cắt Amidan. Lại tốn khoảng gần 5 triệu, hồi nãy đi bác sĩ quên không hỏi chi phí bao nhiêu. Vì cắt ngoài giờ, dịch vụ.

Có lẽ là ý Chúa sắp xếp cả rồi, việc đi chơi du lịch HK-MC-TQ bị ngưng vì lý do MC không cấp visa, mà đi HK không thì phí mắc quá, hơn 600. Nếu đi thì ... cũng mệt vì nợ nần... điều mà tôi cùng bất đắc dĩ mới phải... Mặc dù cuối năm sẽ lấy lại được 15 tr đã để dành trong vòng 10 năm qua, nhưng hiện tại thì chưa có, nếu đi chơi cũng chẳng rơi vào tình trạng nợ nần, vì ít ra chị cũng cho 1/4.
Nói chung là sức khỏe trên hết, chuyện chơi du lịch khi nào đi được thì hãng hay. Không đi cũng chẳng chít (hihi)

Chỉ cầu xin cắt Amidan thì các khớp đỡ 1 chút. Chứ mấy hôm nay nó trở chứng quá. Còn họng thì cứ bị viêm hoài, vừa hết được 1 tuần thuốc lại bị lại.... Nó không còn là hệ thống miễn dịch nữa rồi.

Và cũng thật là Chúa thương tôi nhiều. Từ nào đến giờ chưa hề lần nào bị sốt cúm nằm li bì vài ngày, chỉ 1 or 2 ngày là khỏe. Đến nỗi bị ngộ độc thức ăn, nôn ói và đi cầu liên tục - đau bụng đến lả người, phải đi cấp cứu, ấy thế mà chiều sau khi truyền dịch xong 2 chai, tôi đi lại bình thường; người hơi siêu vẹo so với lúc khỏe.
Cầu xin Chúa cho con sau này được như Mẹ con, or như Ba của chị Y, ra đi trong tích tắc chẳng phiền con cái. Mà, con có được Chúa ban cho ơn... gia đình riêng đâu nè, nên nào có con cái mà nhờ. Con lại càng cầu xin được ra đi nhẹ nhàng mau mắn.

Ngoài trời đang mưa, mưa khá to, sấp chớp ì đùng. Cũng may Chúa thương, khám bệnh ra rồi còn đi bộ 3 vòng trong công viên, ghé nạp tiền điện thoại, trả lại cái sim mua hôm qua, về tới nhà, lau xong cái nhà thì trời mới đổ mưa.

Xin Chúa gìn giữ và cho ST khỏe hẳn, đêm nay "Thư thái bình an, vừa nằm con đã ngủ"


À, đã xin được chị tiếp tục bảo trợ học bổng cho con bé Nguyễn Minh Châu.
Tuần sau, sau khi lại sức, sẽ liên lạc tiếp tục xin bảo trợ học bổng cho thằng bé Hoàng Nam. Mẹ con nó khổ quá, rác - ve chai chất đầy nhà. Tôi cũng rất muốn xin cho con bé Ngọc Trâm mà bên TN đã bảo trợ nó mấy năm qua... hy vọng nó học xong cấp 3 và lên được ĐH, có như thế nó mới có cái cần câu câu cơm.... mới có thể ngẩng mặt lên....


Quỹ người già, bù thêm sẽ duy trì thêm đượ 2 tháng nữa, tức tháng 7 và 8 là hết. Sau đó, thôi đành rút gởi các cụ bên Q1 nhờ nhóm của chị Tốt tiếp tục giúp các cụ ấy. Còn các cụ gần nhà + cụ 8 tuổi rưỡi cùng các ông bà cụ ngồi vỉa hè..., có nhiều thì giúp nhiều, còn không thì rút xuống còn 2/3 or 1/2.
Nếu có tiền thì giúp nhiều, nếu ít thì lâu lâu biếu chút như ăn quà vặt.

Nhưng, từ từ, hy vọng vô năm học, công việc khá hơn năm rồi và có nhiều bàn tay tấm lòng hảo tâm góp vô....

Tôi lại nhớ lời của 1 bài hát xưa:
"Trời sinh voi sinh cỏ, đâu khó mà anh lo...."

Lạy Chúa Giêsu, con tín thác vào Chúa!
Ngày bình an


Không có nhận xét nào: