Chủ Nhật, 18 tháng 7, 2010

Cuối tuần, 18 tháng 7



Hôm nay quả là một ngày bình an thư thái.

Sáng dậy tắm táp rồi đi nhà thờ, tan lễ thay vì về nhà nướng thêm ít phút cho đủ giấc, bởi thức dậy sớm đi lễ sáng chủ nhật; tôi vòng lên n/t CH để xưng tội. Một thói quen đã thành hình từ ngày quen với nD, hàng tháng ...
Quen bạn tốt, ảnh hưởng hoặc học hỏi những tính tốt, thói quen tốt của bạn, đáng chơi.

Tháng trước vì đầu tháng đang đi nghỉ hè, về thì sức khỏe đâm ra cứ cù nhây. Đầu tháng 7 xét mình đặng xưng tội thì bao nhiêu tội đã phạm đều nhớ; nhưng 2 tuần nay xét mình lại để xưng thì ... quên hết phân nửa. Xét mình vài lần và c/n đểu không thể nhớ ra....


Vô nhà hưu, qua phòng 13 "lâu đài Đavít" nay đã về với Chúa, thấy nhớ Bố. Gõ cửa phòng Cha P xin xưng tội. Cha cũng gần cỡ tuổi Bố, dáng - nét mặt và giọng nói phúc hậu y như Bố.

Cuối cùng, tâm hồn thấy thật bình an. Cha dạy để gạt bỏ dần những sân si, nóng nảy, đố kị, ...v.v.v trong mình, luôn miệng câu nguyện vắn tắt, lời Đức Mẹ dạy:
- Lạy Chúa Giêsu, con yêu mến Chúa!
or là
- Lạy Chúa Giêsu, con tín thác vào Chúa!

**** Cha Già giảng:
Bài Phúc Âm hôm nay dạy ta mưu sinh trong cuộc sống là điều cần thiết, nhưng đời người Kitô hữu cái cần thiết hơn nữa là Lắng nghe lời Chúa. Đôi tay lao động để kiếm sống và Trái tim luôn hướng về Chúa, cầu nguyện với Chúa.

Ngoài đời, những cái chết về tình, tiền và danh vọng nhan nhản ra. Không yêu được thì giết người yêu. Cướp tài sản giết dã man... Kinh doanh bị khủng hoảng, nhảy sông tự vẫn. Danh vọng đang lên, tiếng tăm đang đỉnh cao phải bằng mọi cách để giữ, bảo vệ tiếng tăm, rồi rơi vào trầm cảm... rồi tự vẫn...

Bỗng dưng tôi nhớ đến Thánh vịnh 49:
Của Đời Phù Vân

http://www.thanhlinh.net/thanhkinh/ThanhVinh/ThanhVinh49.htm



Ngày bình an


Không có nhận xét nào: