Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2010

LQ: những ngày cuối tháng giêng


28 tháng giêng

Còn đúng 2 tuần nữa là Tết, chẳng thấy 1 chút nào không khí Tết...
Hôm nay tôi thật sự thèm thịt kho đông - dưa giá, thèm ơi là thèm.
Ngày xưa, trong nhà, ngoại trừ Ba Mẹ, tôi là người thích món này nhất;
ủng hộ món này hết tinh thần, hết sức, hết trí khôn ... ( :-)) )
Chắc cuối tuần phải làm một nồi thịt kho đông để đó ăn từ từ :-))

Hôm nay, các nhí hư quá chừng hư. Tôi bốc hỏa không thể hạ, nóng kinh khủng ...
Được 3 ngày ok, thật bình an, không cảm giác tội lỗi xúc phạm nhân phẩm người, dù là đứa bé.

Tối nay muốn đi bộ lang thang đặng thể dục, không ai cùng đi, thế là nghĩ ra ghé vào mượn cái dò số,
dò mấy tờ vé số mua từ hồi tháng trước. Có khi nào biết trúng số là gì đâu nè.
Có khi wởn wá tôi dò luôn 1 lèo cả chục ngày với vài chục đài nhưng chẳng vô được đến 2 con số.
Tôi chẳng chơi số ( đam mê sổ số) chỉ là mua giúp những người kém may so với mình.
Wào, tôi la lên trúng được 2 con. Ngẫm nghĩ : "Vậy có trúng không ta ?"
Lật mặt sau tờ số đọc kỹ dòng cuối , ờ há, mình trúng được 100 nghìn đồng.
Định pụng mấu món gì đó cả nhà ăn vui. Nhưng nghĩ lại mai thứ sáu cả nhà ăn chay.
Thôi thì, của thiên trả địa; tôi xin lễ cho các linh hồn mồ côi là tốt nhất. Ăn cũng hết.
Mà ăn thì dùng tiền của mình đãi gia đình, chẳng tốn bao nhiêu khi nấu nướng ở nhà.
Ra ngoài ăn mới tốn bộn tiền, còn ở nhà ăn phủ phê cũng chỉ bằng số tiền ra ngoài ăn 1 bữa.
Gia đình tôi lại ăn uống dễ, không cầu kỳ, phải đúng món đúng kiểu mới ưng ===> không có!

Hôm nay mới ròm kỹ cái rung nhan của mình. Khà khà, tôi lên ký rồi. Gần 1 năm trời giờ tôi trở lại như xưa. Nhưng, hình như mập hơn xưa thì phải. Khuôn mặt bầu bĩnh hơn, trông 2 cái má phính cứ y như ngậm kẹo ấy.
Hèn gì mà cái pụng phệ ra kinh khủng, xí tàn canh.

Đêm qua .... canh trộm.... chập chờn giấc ngủ bởi những cơn ho ...
Ho như muốn kéo tất cả ruột gan vất ra ngoài, đến vãi ...
Nhớ ngày trước, Mẹ tôi ho cả tháng cũng không hết, càng uống thuốc càng ho.
Giờ tôi cũng ho như thế nên tôi quyết định ngưng thuốc, họng đã hết viêm, cần ăn uống
những thức ăn đồ uống mát. uống thuốc càng nhiều ... nóng lại càng ho.
Chưa có thời giờ nấu nước mát, nên mua dừa xiêm uống và ăn đu đủ.
Đêm nay ngủ phải ngụy trang kiểu ... nin-da, bôi dầu gan bàn chân, vớ,
khăn che cổ và miệng chắn gió ... hy vọng giấc ngủ khá hơn...

Chiều nay, Chúa Mẹ giữ nếu không thì 2 mẹ con TA vô bệnh viện mất tiêu rồi.
Mọi người ai cũng hú vía, chị nhanh trí chạy vội ra cửa kéo chiếc xe lại.
Cũng may đầu xe đang quặp vào hàng rào, bị cản nên không bị gì.
Càng nghĩ càng sợ hơn : nhỡ cán trúng người đi đường or con nít trong xóm thì còn khốn đốn hơn.
Đi xe tay ga, chở con nít ngồi or đứng ở đằng trước, nhớ cẩn thận, tắt máy xe ngay khi vừa dừng xe.
Con nít táy máy tay và bắt chước, người lớn chưa kịp tắt máy, nó nhanh tay hơn vặn tay ga.... chỉ cần nhích lên 1 chút xíu thôi là tai nạn xảy ra ngay. "rầm!"
Bé A chẳng biết gì mặt cứ ngỗng ra. Người lớn ú tim.
Con bé nghịch và không biết sợ như đứa lớn; khi bằng tuổi này đã biết sợ là gì rồi.


Bảng điểm xét thi đua cuối 1 kỳ học, tôi bét dem, ai cũng A1, còn tôi ở A2
Tôi bị trừ mất 20 điểm bởi có một điểm thi dưới 4/ Toán. Đành chịu thôi, "con" mình trí dở quá. Môn Toán mà dạy hoài vẫn mù mờ. Con nít mà dốt Toán thì quả là ... trí không bằng những trẻ thường.
Cái này lại gần giống bệnh thành tích.


29 tháng giêng

Nghe lời tâm sự của C, làm mũi tôi hỉnh lên quá cỡ.
Cảm ơn cC thật nhiều
Những dòng bán than của tôi lại có thể giúp cC giảm chét, quả thật đó là một hạnh phúc tôi được.

Ngày hôm nay, tôi lại nhận được sự bình an tâm hồn. Không thấy có tội bởi không hề xúc xiểng đến ai.
Sáng nay đi làm mà quải chè đậu. Đã vậy còn xém tí quên không dậy đi làm.
hihihi ngủ ngon quá, đêm qua ít bị ho, sáng ra tắt báo thức và ... ZZZZZZ tiếp.

Chiều nay lãnh lương buổi 2 tháng giêng. Một người hỏi tôi :
- Cô có thấy ưng ý với số tiền tăng thu nhập không ?
Cái này phải uốn éo ....
- Sao lại không ... thế là tốt quá rồi.
- Vậy mà có người không đồng ý, đòi phải bằng ...
- Làm sao mà đòi bằng được...
(hýc, đúng là công bằng không thể ...)
bàn tay có ngón ngắn ngón dài ... chị H xòe bàn tay ra và ...
ngón này ngắn, ngón này dài hơn, ngón này dài nhất....
hìhìhì

Tối nay buổi cuối "đẩy xe cháo", hết giờ thở cái khì. Chơi xơi nước hết tháng 2,
tuy là thu nhập sẽ bị mất đi một nửa nhưng cảm thấy vui vui, thong dong,
hết giờ làm sẽ được đi nhà thờ or tám một chút.
Toàn thể ai cũng nghỉ "đẩy xe cháo" hết tháng 2. Nói đến tiền thì hụt đi nhưng
nghĩ đến chét thì ai cũng cười.
- Bao nhiêu năm mới có được năm nay nghỉ xả hơi "đẩy xe cháo" lâu như thế, hãy tận hưởng. Làm lắm - tắm cũng phải ... (hehehe)

Ngày An Lành.


Không có nhận xét nào: