Thứ Tư, 27 tháng 1, 2010

LQ: 27 tháng giêng



Toét miệng cười bởi tâm hồn thật sự cảm nhận được sự Bình An.
Hôm nay, tôi vẫn không phải động tay, không dùng sức cũng như không nổi wạo với đám nhỏ.
Dù bọn nhỏ vẫn náo loạn bất kể lúc nào.
Vui sao không khi bước đầu tránh dần được tội đánh (khẻ tay, mông), nổi wạo với con người.


Nghe chuyện trốn tránh công việc, lắc đầu cười nhưng không quên ...
- có thể chỉ bị bệnh nên mới nghỉ!?
- Không! Nói rửa bát mệt quá nên nộp đơn xin nghỉ 2 ngày, hôm nay và ngày mai, thứ sáu đi làm vào lãnh lương.
Hôm qua đã nghỉ buổi sáng. Sao không nghĩ đến người ta phải nai lưng ra làm choàng việc cho mình???

Nghe và chỉ còn biết im lặng...
Bởi mới có 6:45 sáng đã thấy quét dọn hành lang. Thường thì 7:10 mới quét. Vui miệng:
- Sao hôm nay siêng quét sớm thế ? Tụi nhỏ lên lên xuống xuống giờ này đông, lại bẩn lại bây giờ.
- Có một mình không lo làm sao mà kịp cô, hai tầng lầu lận.

Thiệt cái tình!


Không có nhận xét nào: