Tánh tôi vốn dĩ thẳng như ruột ngựa, mà ruột ngựa chẳng lẽ nó thẳng tuột thế à ??? hìhì chẳng biết, chỉ thấy người ta ví thế tôi bắt chước. Dù biết, rất biết thẳng như thế chẳng ai ưa, phải biết uốn éo 1 chút thì đỡ phiền hơn ... nhưng, uốn 1 chút thì được chứ mà cái gì cũng im ru bà rù thì ... cha mẹ sanh con trời sanh tánh rồi.
Tôi không thích cái trò chơi làm bạn mà cứ lợi dụng bạn. Cái gì tôi không thích thì bản thân không cư xử như thế với bạn.
Nhìn biết người ta chơi và sử dụng tính ...., 1 thời gian thôi chứ chẳng lẽ hoài sao ??? Nói dứt khoát để không phiền hà nữa.
Và thế là tối qua tôi phone hỏi thăm ngày lễ bên cấp 2 thế nào, thăm hỏi sức khỏe và báo kết quả thi vừa rồi. Nhưng đến mục kể về tình hình thì tôi nói như mọi người.
- Được tách ra khỏi gia đình như thế là mừng quá rồi, chúc mừng. Còn muốn sống thoải mái về không gian thì quay về và chịu cảnh trên búa rìu dưới ....
- N cũng lẫn nhiều, có muốn thăm thì xuống thăm đi không thì mai mốt thăm cũng chẳng biết gì; xuống thăm đi.
- Em chỉ là người dưng, bè bạn, quý N thì thăm hỏi nhưng vì người gác cổng hăm dữ quá và thấy nội vụ nhào nháo quá; chị mới là quan trọng, con cháu
Hỏi thăm về n. đã khỏe chưa ?
- Em đã nói với n. em khong dính vô chuyện gia đình, nếu muốn biết về gia đình thì hỏi gia đình. Không liên lạc nữa.
Tôi chỉ muốn liên lạc thăm hỏi nhau, còn chuyện gia đình biết thêm nhiều càng thấy buồn, biết như thế quá nhiều rồi.
Sáng ngày 20/11 nghe nX lại đi đường tắt để trước mặt mọi người ta là gv giỏi. Tôi nhổ toẹt, điểm thì thấp lè tè đứng thứ 3 từ dưới đếm lên ( tôi đứng thứ nhất, í ẹ chưa nè, hehehe) nhưng lại có tên trong danh sách những người có giải, thế mới ghê chứ!
Nghe xong và xem bảng điểm, người ta lãnh giải xong và nếu không có cái chuyện đi cửa sau này thì tôi cũng chẳng biết tôi mấy điểm, chỉ biết là đứng ở thứ hạng đếm ngược từ dưới lên, tôi ngẫm ra : Tay này vì cái DANH cái TIẾNG và chắc chắn là sẽ được LỢI ===> được "MIẾNG" bởi phụ huynh nghe nói cô này được giải trong cuộc thi, là gv giỏi sẽ gởi con vô học.
Nghĩ sao mà .... chán thế! Tay này đi đường tắt mấy lần rồi.
Đã vậy còn thêm cái tay kia lật lọng, trong cuộc họp nói rằng thi dù không có hạng nhưng vẫn được công nhận 1 tiết tốt vào tiết thanh tra, được bớt 1 tiết chỉ dự thêm 1 tiết, đó là khuyến khích mọi người tham gia cuộc thi; giờ lại nói không được công nhận, vẫn phải dự đủ 2 tiết.
Đang ngẫm nghĩ bàn với friend ngoại trừ A, trong cuộc họp tới giả ngu ngơ vạch trần sự thật.
4 cây bồ đề đã đốn hết 3, nhưng đa số những người nơi này không háo danh đến mức đi cửa hậu như tay kia.
Wải!
Cả tuần nay chẳng có thời gian đi với bạn già, hôm nay cuối tuần mình rảnh, bạn biết nhưng không thấy bạn gọi; đến khi mình gọi thì máy bận. Thế nào sau này cũng bị trách. Mà trách cũng đúng, công việc và sức khỏe ... nhưng không thể đưa ra là lý do bởi bạn chỉ có 2 tuần.
Trước đây đã bị trách nên sau này ngán ngẩm thế thái nhân tình nên chỉ muốn tránh...
Nghĩ về n., biết chắc chắn không có chuyện nhớ gì cả. Bằng chứng: sâu chuỗi tất cả những gì đã nhận trực tiếp, những điều khi viễn liên với đối diện, .v.v.v. nên bản thân thực tế biết sẽ chẳng bao giờ tái nạm gầu gân.
Nhưng về mặt đức tin, loài người là không thể, nhưng với Thiên Chúa mọi sự đều có thể nếu Chúa muốn thì kẻ chết cũng được sống lại.
Nhưng, Thiên Chúa tôn trọng tự do chọn lựa của con người. Con người trông cậy vào quyết định của Thiên Chúa, và tôn trọng chọn lựa của con người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét