Thứ Hai, 19 tháng 10, 2009

1 tuần xì chét




Công việc ôi thôi chẳng đầu chẳng đuôi sao mà lê thê thế... xong 1 ngày làm việc người rã rời.

Mấy hôm mưa gió bão bùng, chỉ 1 cơn mưa đường phố chìm ngập trong nước, nhà bị dột vì gió tạt làm nước thấm qua tường chảy xuống .... Đã đổ bê tông con lươn mái rồi mà vẫn bị thấm nước chảy xuống mỗi khi trời mưa có gió tạt, chán, cái nệm của tôi bị nước ....
Mưa khi đang lễ, nước trào ra nền nhà thờ, 2 chị em bước lên xem nước từ đâu, biết ngay là từ máng xối dội xuống, chắc là bị nghẹt nên nước mưa trào ngược vào ... Chẳng sao, nước ướt chân 1 tí, chẳng ảnh hưởng gì đến việc tham dự lễ. Nhưng, các bác thì ôi thôi nhốn nháo cả lên khi phát hiện ra nước ... phát hiện sau chúng tôi, những người ngồi ghế cuối.
Rước lễ xong, ô.T cởi vớ và giày, sắn ống quần lên chui vào bên trong và nào là gạch, đá, ly trà trân châu, v.v.v Thế là nước rút ...

1 người cúc cung tận tụy như thế mà chẳng hiểu vì sao lại bị cảnh cáo - mắng xối xả vào mặt ngay giữa đám đông. Chẳng có ai mà chịu được cái tính khí kỳ cục của người ấy, được thỏa ý thì tâng, còn không thỏa ý thì ôi thôi đời chẳng còn gì dù chỉ là cám.
Nhỏ bé dùng từ "cúc cung tận tụy" với ô.T quả là không sai, mắng chửi la hét vẫn cứ làm. Cái này phải nói là có ơn nhịn nhục chứ chẳng phải dễ.


Tháng này để dành được ít tiền, định pụng nhắn Bạn già mua đem về cho tôi cái ipot nghe nhạc, ai dè cái máy của tôi hư đúng lúc quá chừng chừng; ổ cứng "xa-quy-đăng" thế là không có máy để làm gián- áo, đề thi, cũng chẳng có máy để lấy cái gián-áo cũ ra đi nhờ acH làm giúp vì tôi không rành cái chương trình điện tử này.

Để dành được là vì thêm mếm 5 nay nhiều so với những 5 trước, gần 20 bé. Nhiều quá dạy xì khói luôn, nói thiệt chẳng mơ tưởng, chỉ mơ ước 15 là quá đẹp và không có lọt chọt 2, 3 cấp lớp. Nhưng, Chúa ban cho, con cảm tạ Chúa.


Và, ... chuyện nhà H tôi nghe chỉ cười buồn. Rồi thì vết đổ do chính tay người lớn đi lại y như tiền nhân. Tiền nhân đang sờ sờ ra đó ... Nghĩ cũng thấy buồn và thương tiền nhân nhiều.


Tôi lại bị trúng thức ăn. Nhìn rau còn cả cuộng dù rất non tôi đã nghĩ ngay đến ... nhưng biết sao, khách mà. Chứ ở nhà thì tôi bỏ hết, chỉ lấy lá, không lấy phần non trong cùng, nơi đó dễ bị còn thuốc. Đã thế lại ... cháo vịt... chạy đến mức ... tôi biết ngay là trúng thức ăn rồi.
Sáng nay phone xin nghỉ đi kiểm tra biểu đồ máu, còn 1 ít chất độc trong đó, không không truyền dịch vì mệt quá đi về nhà ráng uống nhiều nước để còn nằm nghỉ thoải mái, đau lúc nào chạy lúc đó, chứ còn ở đk chạy bất tiện lắm.
Hýc, đúng là đau vì ăn bậy. Lỗi tại tôi mọi đàng.
Cón 49,7kg, với số ký này quá lý tưởng... hýc chỉ là không biết có giữ được cái pụng xẹp xuống không???? Khó à nha.
Mượn máy em làm gián- áo, đề thi và tranh thủ than thở.


Không có nhận xét nào: