Thứ hai ngày 7 tháng 9
Từ hôm thứ sáu, sau khi lãnh nhận Bí tích giải tội, tôi cầu nguyện và ráng tâm niệm "Anh em, mọi người xung quanh ta gặp đều là hình ảnh Thiên Chúa", cầu xin để không có 1 lời nói, cử chỉ không đẹp, không ôn hoà, không yêu thương..
Sáng nay, đến cuối giờ, chỉ còn 5 phút còn lại, nhưng không được, phết vào mông bé P 1 cái. Thế là mọi cố gắng đều đi toong... (Buồn!)
Chiều, tụi nhỏ nói chuyện - nói liên miên không có điểm ngừng, ồn không chịu được, không có lúc nào ngơi, Thế là cũng phải đi đến phết kha khá vào vai những đứa miệng như cái máy.... (Buồn!)
42 cái máy cùng phát, phát đã rồi xin đi uống nước, đi vệ sinh, xong vô phát tiếp....
Làm cách nào để giảm bớt thậm chí có thể hãm tối đa công xuất nói của đám nhóc ???? Nhức đầu!
Không dùng roi tụi nhỏ chẳng để ý, chẳng biết sợ, còn dùng roi thì .... (Buồn!)
Hôm nay mệt đứ đừ, 6 chồng vở bao vây, cùng lo lấy số phone, lý lịch học sinh, bận tối mắt; cuối giờ chiều không thanh toán hết 6 chồng vở, bỏ lại 3 chồng mai vô sớm thanh toán tiếp.
Cũng may, lần đau đầu vừa rồi, kéo dài cả tuần, ráng không đi bác sĩ, không uống thuốc, ráng ăn cam, C và uống MgB1 ... Hy vọng đám nhỏ không làm tôi bị đau đầu lại.
"ĐỪNG SỢ!" Hãy học như trẻ nhỏ.
Đọc bài này http://huongvedaihoidanchua.net/conduonghoithanh/3044-CNG-BNG.html đúng tim đen tôi.
Càng đọc càng thấy vị linh mục này viết đúng quá, kiến không cắn trúng mình, mình không thể thấy đau như người bị cắn....
Thứ Hai, 7 tháng 9, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét