Nhớ lại buổi đầu đi học
( Thanh Tịnh )
"Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều, lòng tôi lại náo nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường. Tôi quên sao được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cánh hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.
Cũng như tôi, mấy bạn học trò bỡ ngỡ đứng nép bên người thân, chỉ dám đi từng bước nhẹ. Họ như con chim nhìn quãng trời rộng muốn bay nhưng còn ngập ngừng e sợ. Họ thèm vụng và ước ao thầm được như những người học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ”.
Bài văn ấy cứ vào ngày Khai giảng năm học mới tôi có dịp lẩm nhẩm khi nghe tiếng trống trường vang vọng xa xa.
Năm nay tiếng trống trường không còn cái hồn như mọi năm, cảm giác người gióng trống đã mất cảm xúc, làm người nghe chưa kịp cảm thì tiếng trống đã ngưng.
Tiếng trống khai giảng năm học mới năm nay cũng giống như tiếng trống trường hàng ngày nhắc - giục trò mau vào lớp - ra chơi và ra về.
... hồn dt mất dần (?)
Cũng may Trời thương và cảm thông hay sao ấy mà bầu trời hôm nay chỉ vương một chút nắng, một chút gió và một chút.... buồn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét