Thiệt bó tay.
Sống riết với chúng mà không mở miệng chửi, người đó quả đã ĐẠT.
Tiền trong tk của mình mà họ điều khiển, muốn mình xài loại nào thì mình ...
Có người thắc mắc tại sao không dùng tên kia mà lại dùng tên này, bộ có điều mờ ám hả???
Mờ ám ???
Ừ, chắc thế quá! (hahaha)
Cái tên này có từ hồi nẵm rồi, trước khi tên kia tham gia t/n, kỷ niệm Bạn già đặt.
Dù rằng, cái tên kia thực sự có trước cái tên này khá lâu, nhưng chỉ vài người bạn chí cốt thời gian khổ, chia nhau từng bát cơm.., gọi khi ghé nhà thăm.
Cái tên kia trong ĐT đã có người sử dụng, nghe nói người đó ở Mỹ.
Tên nào cũng là tôi cả. Mỗi cái tên gắn liền với một kỉ niệm.
Tên ngoài đời kỷ niệm những ngày khó khăn khi mới ra đời kiếm sống.
Tên trên Net (tên kia), kỉ niệm những ngày cùng mọi người làm thiện nguyện.
Tên trên Net này do Bạn già đặt. Gạch để xây nhà, Gạch để làm lổ đầu người, Gạch vì khô như ... đất (hehe)
Ôi dào, nhiễu sự.
Hồi tưởng lại thời gian khó khăn ấy, nhớ ơi là nhớ. Tìm đâu ra ???
Chia nhau từng ký gạo, nồi tàu hũ kho / ram, chén canh rau đay, tiền điện, nước, nhà thuê...
Giờ mừng vì ai cũng đã qua cảnh gạo đong bữa..., tuy nhà thuê vẫn chưa có cơ hội qua..., và tứ tán...
Tối qua chạy ra chợ mua nước ngọt cho Hội Xuân của nhóm, gặp chị đang dắt con dạo phố.
Hai chị em lại tíu tít như ngày nào.
Xưa, khi chiếc xế Honda Dam của tôi trục trặc thì 2 chị em lại ì ạch cưỡi chiếc Babeta vừa đi vừa la "Tránh! Tránh!"
của chị. Đang đi bỗng dưng cái đứa tôi phóng xuống xe cong dzít đẩy phụ ... bởi xe chết máy không báo trước.
Sáng nay Hội Xuân thật vui. Chị M làm cho không khí càng thêm náo nhiệt. Các chị em chúng tôi cười rũ ra khi chị cầm micro đến từng gian hàng giới thiệu sản phẩm kèm theo những lợi ích và giá cả.
Có đời nào :"Nếu ai ăn kiêng, giảm béo thì mời ăn bánh mì bì không có chất béo" làm chúng tôi kiện quá chừng chừng, cười và cười.
Thực đơn của nhóm tôi
Bé Thảo vào trường đúng giờ hẹn và tôi trao Học Bổng cho bé ngay tại sân trường. Gọi điện hỏi bé K.Hương có nhà không để trao, sợ lại đi mà không gặp. Hýc! Cả mái ấm đang ở Đầm Sen. Vậy thôi hẹn ngày khác. Chạy ra Thanh Đa hỏi thăm chính thức số chị em bầu và hẹn ngày. Quành xe ra Phatima Bình Triệu thăm Mẹ.
Hôm nay thứ 5 đầu tháng mà tôi chẳng nhớ. Chiều gần tới giờ lễ mới nhớ ra. 15 phút Chầu Mình Thánh hôm nay chỉ còn chưa đầy 10 phút. Ông Cha còn điều khiển nữa chứ. Sao kỳ quá chừng, Cha chủ tế (Cha khách) đang cử hành nghi thức mà Cha quỳ dưới cứ điều khiển, mất đi sự trang nghiêm của giờ Chầu, làm con cái vốn chia chí lại càng chẳng được tập trung..
Bài Phúc Âm hôm nay : Chúa sai từng hai môn đệ đi rao giảng lời Chúa, hành trang không gậy gộc, không tiền bạc, ,,,, Hãy lên đường như Chúa dạy, phần còn lại để Chúa lo.
Tôi nghĩ ngay đến việc thiện nguyện, lúc nào cũng cần ít nhất phải 2 người. Nhưng, tiếc rằng .... ngày càng khó khăn, ai cũng phải xoay vòng với mưu sinh ...
Tôi cũng như mọi người, nhưng được cái công việc nhà giáo được nghỉ sớm nên thong dong lo việc riêng và kèm thêm hưởng ké hạnh phúc từ thiện nguyện. "Của Người - phúc Ta" chỉ vậy thôi.
Chị gọi an ủi đừng buồn. Ai nói gì, làm gì kệ họ. Mình làm việc và sống không thẹn với lòng thì chẳng sợ gì tiếng thị phi.
Tôi không buồn vì chuyện người ta thắc mắc tên này tên kia. Chuyện thường tình mà, có thắc mắc tức có quan tâm mới thắc mắc, dù thắc mắc ấy ý tốt hay xấu cũng ok.
Tự dưng thấy buồn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét