Thứ Ba, 5 tháng 5, 2009

Lần quẩn ... nghỉ lễ

**** Ngày này năm ấy ( 30/4)

Ngay từ tuần trước ... cái tâm trạng oải đi làm không những chỉ có ở tôi mà hầu như ai cũng bị nhiễm... Hýc!
Tôi nghĩ có lẽ do thời tiết nóng quá, oi bức và dịch cảm ho ... nên ai cũng mong đến những ngày nghỉ lễ kéo dài tới cuối tuần, trong đó chắc chắn có tôi (hìhì)
Cứ nói đùa :"Ráng làm thêm nấy ngày nữa đi rồi cho nghỉ luôn một lèo 4 ngày." Hìhì ai cũng toét miệng nghĩ đến những ngày nghỉ sắp tới.

Và hôm ấy, 30 tháng 4, sáng thức dậy trễ vì ... nướng ..., nói với em:
- Hôm nay phải xin lễ cho Các Linh Hồn.
- Đúng rồi. Mà phe ta thôi nha, không có phe địch.
Ngẫm 2, 3 giây thì sửa lại:
- Mà địch chết cũng nhiều. Xin cả cho ta và địch.

Xóm tôi, có mấy bác giỗ vào ngày này ... bị pháo kích, bị lạc đạn trên đường chạy loạn ...


Nghe một người "ăn mừng chiến thắng", thầm nghĩ cũng may không xin... không thì bị chớt wớt.

Chợt nhớ câu đùa của chị N ngày tôi đi thực tập ở nhà máy may Sài Gòn cách nay 16 năm, chị là công nhân ở đó, là "gộc đỏ" chính hiệu; giờ giải lao chị hay đùa:
- Bộ đội ta tiến vào đồn giặc (nghỉ một cái) chết như rạ!
và chị phá ra cười. Mới đầu tôi chưa hiểu hết ý chị, nhẩm đọc lại nhiều cách:
- Bộ đội ta tiến vào đồn (nghỉ một cái) giặc chết như rạ!
với:
- Bộ đội ta tiến vào đồn giặc (nghỉ một cái) chết như rạ!
và thế là tôi phá ra cười... đúng là, chỉ cần cố ý ngắt câu sai là ra nghĩa khác ngay...


**** Ngày 1 tháng 5

Đúng là nghỉ lễ, ngày nào cũng nghỉ chẳng phải lo thức dậy sớm đi làm, cũng chẳng phải để ý lịch or nhớ hôm nay là thứ mấy ..., cứ thế mà phè, chẳng ai nhớ hôm nay là thứ mấy ... cho nên cả nhà quyết định ăn nui xào thịt bò, mà quên mất hàng thứ sáu chúng tôi ăn chay. Thói quen ăn chay kiêng thịt ngày thứ sáu có từ ngày chúng tôi còn nhỏ. Ba Mẹ tôi tập cho chúng tôi ăn chay ngày này, đứa nào ăn hay không ăn tuỳ ý; nhưng thức ăn không có thịt. Buổi sáng, chúng tôi có thể quên vì không nhớ nên ăn thịt, nhưng bữa trưa và bữa tối thì ... khỏi cần phải nhớ hay quên vì thức ăn luôn không có thịt :-)
Thường thì Ba Mẹ tôi ăn chay kiêng thịt là chính. Sau này Ba mất đi thì Mẹ và Út ăn đều. Nhưng giờ thì tất cả chị em tôi nhớ Mùa Chay ăn chay kiêng thịt tất cả các thứ sáu và ăn luôn những thứ sáu bình thường... ráng nhớ.
Nhưng, hôm nay chúng tôi quên mất, đến tối lúc đọc kinh tối chúng tôi mới nhớ ra ... hihi ăn nui ngon ơi là ngon :-)


**** Những ngày cuối tuần ...

hýc, dạo này tôi ăn nói đáng tội bị đánh đòn ... toàn nói đâm hông ...
ND rầy ... tôi cười biết lỗi

Những ngày nghỉ qua mau, lại chuẩn bị đi làm lại ...
Dạo này lòng thấy lo lắng, suy nghĩ và rồi chỉ biết phó thác.
Sao mà cái đầu tôi chẳng chịu nạp chữ vào, học mà chẳng nhớ, cái tính nhút nhát nên chẳng dám mở miệng... đâm ra đã dốt lại càng ốt dốt hơn. Sao mà tối ngoại ngữ đến thế! Hýccccc

Tối chủ nhật, đã khá lâu, chắc cũng cả 2 tháng không gặp nhỏ H, cái quận TB nối liền với TP cỏn con ấy thế mà chẳng gặp nhau, điệu này mà ở khác thành phố thì có nước vài năm mới gặp 1 lần, dám lắm, (le lưỡi) thế là nhắc đến tên H và chị nói rủ nó đi hát karaok cho vui, lâu rồi không hát. Hìhì, bạn bè đến nhà tôi chơi, các chị em rất vui vẻ, trò chuyện thăm hỏi như là bạn chung....
H đang đi lễ, đợi hắn tan lễ và điểm hẹn là quán karaok TM. Chị rủ thêm chị H cùng đi cho vui. Chị biết chị H đang buồn nên rủ đi cùng, chị H cũng thích hát.

H lại ca "bài ca không quên" khi nhắc đến ông chồng êu vấu của hắn. Hắn sẵn sàng cho không biếu không nếu cô nàng nào muốn rinh ô chồng yêu "45 độ" hơn vợ con của hắn.

Chị H thì lại mang nỗi buồn phận nữ ... không thể có con, 2 đời chồng vì không đẻ được nên tất cả đã rũ áo ra đi. 2 lần mang thai đều bị hư cả 2. Người chồng hiện nay, nghe nói vì quá nghe lời mẹ và gia đình mình nên đã đi sống với người khác và đã có con. Chị H đòi ly dị cho dứt, không muốn dây dưa nữa, thì tay chồng nhất định không chịu, nói rất là yêu chị và để từ từ hắn bỏ cô kia và bắt con, hắn về ở với chỉ.
Úi dời, vạch đầu gối lên hỏi xem hắn (đầu gối) có tin nổi cái nhời của tay chồng ấy không ???

Nghĩ mà buồn.

Không có nhận xét nào: