Thiệt là lẩn quẩn quá, đầu cũng nói, bài giảng cũng nói, kết cũng nói, ngày ngày lập lại thói quen nói, nói hoài làm ai cũng nản...
Hôm nay mọi người hẹn nhau làm 1 bữa tiệc ở làng nướng... nhưng đến giờ thì người bận việc, người bị ốm đau bụng, người tưởng nhớ nhầm ngày (tôi), người không liên lạc được, v.v.v ruốc cuộc chỉ có aK và aH13; huỷ và aH13 nhắn tin hỏi ý kiến mọi người tổ chức vào cuối giờ chiều được không ? Mình thì ok ngay, chiều mát mẻ.
Nhưng đến 4g phone hỏi để biết kết quả ra sao để mà con lo đi lễ 4:30. Hýc, kết quả aH13 không nhận được trả lời của các chị.... Nghĩ thương cho aH13 giữ chức thủ quỹ kiêm tổ chức, ấy thế mà bị các chị cho leo cây, tốn tiền phone tùm lum.... Sorry em H nhiều nhiều lắm lắm.
Chị phải ráng học cái tính kiên nhẫn và nhẫn nhịn của em, H à!
Tôi biết con bé A nó giận vì tôi đã cho cái cột tóc ngay lúc đó. Chẳng hiểu sao lúc đó tôi lại làm vậy. Trong người lúc đó thật sự không vui, bức rức khó chịu không tả được... định bụng xin lỗi con bé nhưng ... lại không làm được. Tấm lòng của nó mà tôi lại làm vậy.
Dạo này tôi thay đổi sao ấy, hay bức rức khó chịu không vui, muốn cà chua với tất cả....
Bé TA à, chị xin lỗi em thật nhiều. Bỏ qua em nhé!
Thở dài.
Thứ Bảy, 16 tháng 5, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét