Cô P đúng là xui, đi Chùa, mua bó nhang bên này cổng chùa không có... bước qua bên kia đường, chẳng may bị ngay 1 tay phóng nhanh vượt ẩu bất kể người đi bộ, nó cán qua bàn chân của cổ, báo hại cổ bị gãy xương phải bó bột. Còn nó, cái tay chạy ẩu, cán người xong bỏ chạy luôn. anh L chạy xe ôm chở cô P đi chùa lo cho cổ nên không thể giữ tay chạy ẩu đó ...
Cũng may, cái xóm At này lúc mà cãi nhau thì cũng kinh thiên động địa chứ chẳng chơi, nhưng khi hàng xóm có chuyện, nhất là người neo đơn như cô P, thì xúm nhau vào, người này giúp làm phụ cái này, người kia làm cái khác .... Thị Bk thì nấu cơm giúp, chị L thì dọn nhà giúp, v.v.v.
Cô P không có gia đình, cô không lập gia đình, sống 1 mình sau khi Mẹ cô "100 tuổi" và anh trai cô xuất cảnh theo nhà vợ. Cô năm nay trên "5 bó" rồi, ngày trước là giáo viên, nhưng sau không theo nghề nổi vì phải đi quá xa. Cô sống bằng nghề may quần áo. Hàng xóm ai muốn may đồ bộ, áo sơ mi, quần tây thì đưa cô may trả công. Cuộc sống của cô cũng chẳng khá giả gì, lúc có hàng thì có tiền, lúc không có thì xài lẹm vào tiền ki cóp..
Số cô cũng thật khổ, chỉ có duy nhất một người anh trai nhưng ông này lại sợ vợ và kiết cứ y như anh em song sinh với "Chùm Sò", chẳng cho em lấy 1 đồng, mặc dù biết em sống vất vả. Trong khi ông có nhà ở, nhà cho thuê, con cái lớn hết rồi.
Ngẫm nghĩ ...độc thân mà gặp chuyện thế này thì ... thật là khốn ... Sign!
Đầu giờ chiều nay, trời chuyển mưa chẳng bao nhiêu nhưng cơn mưa đổ xuống thì thật lớn, chỉ trong vòng 1 tiếng hơn ... các con đường ngập cứ y như trận mưa hôm nào. Hýc, tôi thấy mưa to và có sấm chớp, nghĩ đến những oan mạng có thể xảy ra đi dưới mưa, tôi quyết định đi làm trễ...
Những con đường vào trường đều ngập nước, đi sợ thật. Sợ xe bị chết máy phải dắt bộ thì chắc chắn rã cặp giò,, Hýc!
Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét