Đám tang của cô M tuy gia đình neo đơn, họ hàng ruột thịt thật gần lại không còn mấy ai, đám tang khá buồn: khách viếng không nhiều, không kèn trống rềnh rang,..., nhưng mọi sự được lo khá là chu đáo bởi những người hàng xóm vô cùng tốt bụng và các anh chị vợ của P.
Các cô bác hàng xóm nhắc nhở, giúp đỡ những phần cần thiết về đạo nghĩa lễ lạc kinh sách, giúp đỡ cả về phần tiền nong như ứng ra cho mượn trước để lo xin lễ tang, lễ đưa chân tại gia và ở nhà thờ, bồi dưỡng ca đoàn, gởi Nhà Hài cốt ... soạn giúp lời cảm ơn ...
Các anh chị của vợ P luôn có người túc trực ngày đêm, dọn dẹp nhà và trả lại hiện trạng cũ, chuẩn bị bàn thờ, ... , nấu thức ăn ban ngày cũng như ban đêm, tiếp khách phụ, v.v.v.
Anh Ph túc trực suốt để quay phim.
Chị V sáng lên đi chợ sẵn cho cả ngày đêm để chị vợ P nấu, mua những vật dụng cần ..., ở đến trưa, tối lại lên
.......
Chuyện người chết
linh thiêng nghe đã nhiều nhưng hôm kia mới là lần đầu chứng kiến...
CôM đã tắt thở gần 10 tiếng, mắt trái vẫn mở còn mắt phải đã nhắm nghiền; miệng thì phải dùng ống giấy kê lên cho khép lại.
Gần giờ liệm, con và cháu vuốt mắt mãi vừa vuốt vừa nói mẹ, bà nhắm mắt... nhưng mắt vẫn thế. P con côM nói: mắt mẹ em mấy ngày trước đã như thế rồi, ngủ mắt trái không nhắm lại được.
Đến khi nắp nhựa trong của áo quan đã đóng lại, mắt trái vẫn thế. Mấy anh em bàn tán mắt chưa nhắm thì anh Ph nói : Người già chỉ còn da bọ xương thì thịt nó co lại mắt mở hé như thế rồi giống như Ba anh còn phải dùng keo dán lại mà hôm sau đã trở lại như cũ, cô nhớ không?? Ấy thế mà khoảng 1 tiếng sau khi khâm liệm xong, chị D và T lại gần quan tài đứng nói chuyện, sửa sang lẵng hoa nắp quan tài. Nói đến mắt chưa nhắm hết, T giở tấm khăn che ngay phần mặt lên... Và .... mắt cô M đã khép chặt và miệng 2 môi đã ngậm sát vào nhau, nói chị D hay, chị không tin. Lật tấm vải lên cho chị nhìn, chị mới tin.
Ban tối hôm ấy, phút hồi tâm, ngồi ngẫm về Thiên Chúa tạo dựng con người: phần xác - phần hồn, cảm nghiệm về Thiên Chúa...
CôM đã tắt thở gần 10 tiếng, mắt trái vẫn mở còn mắt phải đã nhắm nghiền; miệng thì phải dùng ống giấy kê lên cho khép lại.
Gần giờ liệm, con và cháu vuốt mắt mãi vừa vuốt vừa nói mẹ, bà nhắm mắt... nhưng mắt vẫn thế. P con côM nói: mắt mẹ em mấy ngày trước đã như thế rồi, ngủ mắt trái không nhắm lại được.
Đến khi nắp nhựa trong của áo quan đã đóng lại, mắt trái vẫn thế. Mấy anh em bàn tán mắt chưa nhắm thì anh Ph nói : Người già chỉ còn da bọ xương thì thịt nó co lại mắt mở hé như thế rồi giống như Ba anh còn phải dùng keo dán lại mà hôm sau đã trở lại như cũ, cô nhớ không?? Ấy thế mà khoảng 1 tiếng sau khi khâm liệm xong, chị D và T lại gần quan tài đứng nói chuyện, sửa sang lẵng hoa nắp quan tài. Nói đến mắt chưa nhắm hết, T giở tấm khăn che ngay phần mặt lên... Và .... mắt cô M đã khép chặt và miệng 2 môi đã ngậm sát vào nhau, nói chị D hay, chị không tin. Lật tấm vải lên cho chị nhìn, chị mới tin.
Ban tối hôm ấy, phút hồi tâm, ngồi ngẫm về Thiên Chúa tạo dựng con người: phần xác - phần hồn, cảm nghiệm về Thiên Chúa...
Sáng nay lúc di quan, quan tài vừa ra khỏi cửa nhà thì cT đập cái siêu đất.
Tôi thắc mắc vì sao cT lập đập cái siêu đất ?
Được giải thích là đập để đánh thức phần hồn thức tỉnh dậy mà đi chứ nếu không phần hồn cứ nghĩ mình còn sống nên sẽ ở trong nhà mãi...
Tôi lại thắc mắc bởi vì tôi chẳng còn nhớ gì ... Vậy lúc U mất có đập cái siêu đất không ?
Có, chính EV vợ của P đập. Không biết EV nghe ai nói và đã làm.
Tôi lại thắc mắc tiếp : Vậy lúc B mất có đập không ?
Không!
Thì ra giờ tôi mới hiểu mà làm sao lúc B về với Chúa rồi, tôi ở nhà buổi sáng làm bếp và luôn mở cửa trên nhà cho thoáng (lúc đó tôi đi làm chiều), lâu lâu tôi bước ra cửa bếp nhìn lên nhà nhắng chừng nhà, tôi luôn luôn cảm giác thấy có bóng người bước qua mé giường B, tôi bước lên nhà xem ai thì không có thấy ai.
Lúc đó tôi không sợ ma vì nghĩ đó là đấng sinh thành ra mình, chỉ có yêu thương mình chứ không bao giờ làm con cái sợ hãi.
Có rất nhiều lúc tôi nghe thấy tiếng tay gõ vào tường với đúng những giai điệu mà lúc còn B hay gõ tay vào tường. Lúc đó tôi vui vẻ không sợ sệt gì vì được nghe lại tiếng gõ quen thuộc của B.
Rồi rất nhiều lần vào sáng sớm tôi bị giật mình ....
Điều ấy diễn ra 1 thời gian dài và rồi biến mất lúc nào tôi không nhớ.
Hóa ra đập cái siêu, nồi đất ngay sau khi quan tài ra khỏi cửa nhà là thế.
Nói đến chứng kiến sự ra đi của 1 người, có nhiều người (bạn bè) sau khi Ba Mẹ qua đời, bạn rất sợ những giây phút ấy và viếng xác bạn cũng ... vì nghĩ đến các đấng sinh thành của mình... vết đau ... Nhưng với tôi, không có sự ra đi nào có thể so sánh được với sự ra đi của Ba Mẹ... nên không ... ; nhưng sẽ tránh ngay khi tiếng khóc ai oán cất lên trong tang ma bởi không thể cầm lòng ....
Dạo này tôi có 1 cảm nghiệm mới về thân phận con người ... điều này làm cho tôi tìm đến Chúa nhiều hơn....
----------------------
Chắc là VE2 đã về lại Mỹ rồi. Như vậy là VE1 này không có duyên tao ngộ với VE2 và không có duyên với quà của Chị. Hýc! Có người đang mong có món quà đó để trao cho 1 người đang cần... Thôi thì dùng chung ... chia sẻ...
Cầu chúc VE2 bình an và vui trong chuyến du lịch :)
Thứ tư là mình đi nghỉ hè rồi ...
Ngày bình an
Love
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét