Thứ Bảy, 4 tháng 2, 2012
Ghi lại hành trình Thiện nguyện kết hợp du xuân Nhâm Thìn
Cảm ơn Thiên Chúa và Mẹ Maria ban và giúp mọi việc TN ở SG hoàn tất đúng kế hoạch.
Sáng ngày 27 Tết với tôi khá là bận rộn (hihi một phần có lẽ do cái tính cà kê của tôi mà ra....)
Sáng sớm dậy đi lễ tạ ơn Chúa ban cho từng ngày qua được bình an vui khoẻ & đồng thời xin Chúa gìn giữ - soi sáng cho ngày hôm nay được bình an và như ý Chúa. Lễ xong vội thu dọn góc bếp (việc này đáng lẽ ra tôi làm từ hôm qua or kia nhưng vì ham chơi nên đến giờ chót mới chịu siêng (lội tại tôi mọi đàng); kiểm tra quần áo vật dung trong balô đã đủ chưa ??? (vì nơi tôi đến muốn mua 1 món gì không đơn gỉan như ở SG) sau đó mua ổ bánh mì và phóng thẳng về trường trực Tết (trễ mất chục phút). Đến nơi đã thấy Hiệu trưởng đang trong sân .... Rồi thì cũng chuồn về sớm được gần tiếng.
Cái đầu bắt đầu đình công, nó đau và làm cho cái bao tử khíu chọ theo.... kiểm lại hành lý trước khi dán băng keo.... Ấy thế mà lên đến nơi mới phát hiện ra quên 3 món ăn uống (bịch xúc xích phômai; bịch tỏi ngâm; gói lạp xưởng định mang về biếu Má) thiệt tình cái trí nhớ của .... :)
Trên xe người và người, đường đi trên xe người ngồi bó gối sát nhau ..... lúc đầu tôi ước lượng khoảng 60 hơn nhưng giờ ngẫm lại chắc phải 70... Một chiếc xe với 49, 50 chỗ mà lượng người trên đó độ 70 thì điều gì nguy hiểm sẽ đến nếu nhỡ có 1 sự cố ??? Đúng là chỉ còn biết phó thác cho Chúa mà thôi. Xe bắt đầu lăn bánh là tôi đưa tay lên làm Dấu Thánh giá xin bình an cho đoàn người.... Ngủ miết suốt chuyến xe, mở mắt nhìn đường chừng dăm phút là mắt tôi hoa lên và cái đầu thấy khó chịu ... lại nhắm mắt vào và thế là khò tiếp, khò trong sự chập chờn, xe chao qua phải / trái, thắng lại ... tôi đều biết, đến 1 hồi sau thì ngủ ngon hơn ....
Trên xe họ mở kịch hài nghe rất vuiiiiiiiiiii nhưng tôi không tài nào mở đôi mắt của mình...
Về đến nhà xe đã hơn 8g tối và tạ ơn Chúa mọi người trên xe đều bình an; dưới sân các em đang chờ sẵn, ST và tôi những người cuối cùng của xe. Các em thấy lâu quá 2 bà chị không xuống nên vội leo lên xe... hì hì ST và tôi đang duỗi cho thẳng chân và đang lôi hành lý cùng 2 thùng quà ra khỏi gầm nghế xe....
Về đến nhà Má và các cháu đang đợi. Ăn tối, nói chuyện và đi nằm vì nằm vì 8 tiếng trên xe tuy toàn nhắm mắt nhưng rất mệt. ST không ngủ được như tôi nên chắc là mệt hơn tôi nhiều.
Ngày 28 Tết, rủ ST ra Nhà Dòng vì cứ nghĩ dì N hẹn hôm nay phát quà cho người ta... nhưng ai dè ngày mai cơ... hihihi thế là chơi với dì K, hàng hoá quà cáp đã đâu ra đó, nhìn những tấm thẻ nhỏ phiếu nhận quà mà thấy lòng vui gì đâu (mấy tấm phiếu quà này là tôi xin cho những người Kinh nghèo), cũng như thấy áy náy quá bởi thêm việc cho các Sơ ... còn mình thì chỉ quảy balô lên vai đi thôi....
Các phần nhu yếu phẩm
một phần quà gồm:
10 phần quà thêm sau đã được trao cho những gia đình tàn tật nghèo.
Về lại nhà, con lợn dân tộc (heo mọi) đã được emP và bố vợ của em "xử lý" xong. Trong nhà không ai biết pha lóc thịt lợn ra sao vì Má đang dở tay không có mặt ở nhà lúc này, và thế là trong những người ngu ngơ thì kẻ ù ơ ngoi lên dẫn đầu (hihihi) nhớ lại những ngày tháng ra chợ phụ Mẹ, tôi chỉ đạo các em pha thành phần thịt vai, mông, cốt lết, phần rọi sườn, nọng, nách, xương đuôi này kia.... Hìhì nhưng tài nghệ của 2 em P & T mới thật là khâm phục. Tôi chỉ có cái miệng hướng dẫn cái này, chỉ làm cái kia....
Má về và Má cùng em P ướp thịt làm thịt muối; emT thái phần thịt của mình để về gói bánh tét... Chiều emT mang bánh tét đã gói qua (nhờ người gói) để nấu; và người canh bánh là Má.
29 Tết, trời lạnh nhưng rán thức dậy sớm, ăn sáng mau và ù ra nhà Dòng cho kịp giờ phát quà.
Lần này, những người được quà là người Thượng và người Kinh nghèo & neo đơn ở Tân Hiên. Nơi này cách nhà Dòng độ 10 cây số hơn. ... xa gấp đôi và hơn nữa từ nhà Má ra nhà Dòng. Những người không đi được thì nhờ người thân, hàng xóm tin tưởng đi nhận dùm.
Nhìn niềm vui từ ánh mắt của mọi người lòng vui lây, thấy hạnh phúc...
Nhìn 2 bác người Kinh mình rủ nhau cùng đi lãnh quà với chiếc xe đạp cọc cạch; xe là phương tiện để 2 bác đẩy quà về nhà.... tôi nhớ đến 2 chị liền đặt tên cho tấm hình tôi muốn ghi lại "Đôi Bạn".
Mọi người đều vui, cả người được ké niềm vui của người Thượng - Kinh cũng vui khôngg kém ...
Đến gần giờ cơm trưa thì chỉ còn 5 phần quà, nhờ dìK phát giúp, chúng tôi về nhà dùng cơm với gia đình. Gần cuối giờ chiều thì cái mũi của tôi đình công, mũi phải nước mũi chảy ròng ròng, cái đầu hơi khó chịu. Giờ này không có tiệm thuốc tây nào mở cửa, đường lại xa, thời tiết lạnh và nhất là ai cũng bận rộn vì chiều 30 Tết rồi, đành lấy thuốc paracetamol uống đỡ.
Đi lễ giao thừa lúc 6g chiều, tan lễ trời rất lạnh, ở trong nhà thờ thì ấm vì các cửa được đóng kín nhưng bước gần đến cửa cuối nhà thờ gió lạnh tràn vào, rùng mình... so vai... Ở lại dự cùng (ké) buổi họp mặt cuối năm của cha xứ, ban phục vụ, các sơ, nam nữ tu, sinh viên... Tôi ở lại vì nếu về thì tí nữa lại phải có 1 người quay ra chở S về thôi thì tôi ở lại ....
Tôi không đón giao thừa nhưng cũng không thẳng giấc được vì bệnh, cái đầu ong ong và mũi dãi thòng lòng (nước mũi trong veo cứ như vòi nước ....) bị cảm rồi, cảm thời tiết.
Mùng 1 Tết, dậy sớm đi lễ trong tiết trời thật lạnh. Hìhì lần này tôi có trang bị 1 bộ đồ lót thun ôm dài tay, quần dài nên chỉ cần 1 áo chính thêm 1 cái áo gió nhẹ màu mỡ gà mua ở nhà thờ Domain - ĐL, tay đeo bao tay len, mặt đeo khẩu trang, ... thấy âm ấm...
Gia đình a3 về ăn Tết cùng Má. Gđ thằng T không ở nhà ăn Tết cùng Má lại đi về nhà vợ ăn Tết từ chiều mùng 1. Cái thằng này suy nghĩ cạn quá!
Tôi bệnh, người rù rù, lại .....
ngày mùng 1 êm qua.
Mùng 2 chúng tôi không đi lễ sáng vì tôi ốm và vì có thánh lễ chiều ngay tại nghĩa trang sau nhà nơi Ông Cố đang yên nghỉ, tôi được ngủ nướng thoải mái. Đến khoảng 9 giờ gđ a3, P và S lên đường đi chúc Tết họ hàng ruột thịt thay cho Má. Tôi đang bị ốm nên không đi. Bà cố nhận tôi là con. Bà cố rất tốt bụng và là người luôn tay như Mẹ tôi, tất cả vì đàn con cháu. Rất tiếc khi tôi biết Bà cố thì Mẹ tôi đã về với Chúa nếu không thì tôi tin chắc 2 bà Mẹ này của chúng tôi rất hợp nhau ...
Chiều mùng 2 Tết tôi mới có thuốc uống. và dự lễ mùng 2 Tết ở nghĩa trang. Má dục chúng tôi đi lễ chẳng khác gì Mẹ tôi lúc xưa... ; có lúc má dục quá làm tôi thấy cuống cả lên làm tôi muốn càu nhàu ... cười ....
Lễ và ăn tối xong, S và tôi mừng tuổi các cháu, chơi 1 chút thì tôi đi nằm vì cái đầu mệt..
Ngày mùng 3 Tết đi lễ sáng, 2 cái mũi đỏ kè.... hýc! Ở nhà chơi lô tô, wánh bài ....
3 ngày Tết qua mau, êm đềm thanh bình của vùng quê hẻo lánh.
Mùng 4 Tết tôi muốn ra chợ KĐ đi cho biết chợ đầu năm ngày Tết ở vùng quê thế nào, nhưng gió lạnh người lại chỉ muốn nằm nên cuối cùng không đi được.
Trưa nay cả nhà ăn bò viên
Chiều Má và S nấu 1 nồi nước xông cho tôi xông, gọi là cạo lông... :-)
Lần đầu tiên tôi xông đúng cách, mồ hôi tuôn ra đến cái ghễ gỗ tôi ngồi ướt men và dưới chân ghế 2 vũng nước... Xông xong thấy người khoẻ ra...
Mùng 5 Tết, Má gói bánh chưng và bánh tét. Thịt, đậu Má đã làm, gạo thì c3 làm cho Má. P - V và a3 gói. P là tay chủ lực. Tôi lấy xe em chạy ra nhà Dòng thăm dìN và mượn máy vào Net. Ngồi trên Net mới có 1 chút (hihi) mà đã đến giờ cơm, Sơ nhí mời xuống nhà bếp dùng cơm trưa.
Hihihi tôi thích món thịt đông do dìN nấu nên lần nào Tết ra đây dìN cũng có món này cho tôi thưởng thức. Nói chung là dìN rất có tài...
Về nhà ngủ 1 giấc, chơi với các cháu rồi lo đi lễ; trong lúc chúng tôi đi lễ thì ở nhà có 2 xòng 1 bầu cua cá cọp ở ngay cửa nhà, 1 tiến lên ở trong nhà... Tối về S gầy xòng lô tô ăn bánh kẹo (không chơi ăn tiền, ai kênh thì được bánh hoặc kẹo là quà chúng tôi mang về) vuiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
Hôm nay đốt Tết, Má làm 3 con gà ta. Ở quê thì chỉ gà ta, không gà công nghiệp.
Mùng 6 Tết, gđ nhà a3 chạy xe máy về SG, chúng tôi chơi lô tô/ xì dzách... Chuẩn bị thu dọn hành lý sáng sớm mai lên đường về lại nhà. kết thúc những ngày nghỉ lễ ở vùng quê thanh bình...
Lúc đi hành lý nặng, khi về hành lý còn nặng hơn nữa vì quà (rau củ quả) Má kiếm cho mang về nhà ăn... Tôi cản Má không cho mang nhiều vì ngày Tết không muốn nhà xe họ nhằn nhăn nhó ....
Mùng 7 Tết, 3:20 thức dậy chuẩn bị ra xe về nhà. Trời mưa như trúc nước từ khoảng độ 1 giờ sáng đến giờ. Vì giấc ngủ đêm nay của tôi không thẳng giấc, có lẽ lo sợ ngủ quên trễ xe không về nhà kịp mai đi làm và sợ bị đi xe tăng cường, nên đêm tôi thức giấc mấy lần. Nghe mưa lớn mà buồn ,,,
Chúa thương nhận lời S nên khi ra xe em chở ra nhà xe thì trời ngớt mưa, chỉ còn mưa lất phất mưa bay, 2 chị em mỗi người chùm 1 cái áo đi mưa, ấm áp. Ra xe lên xe lớn và về nhà.
Ui chao ơi, chuyến đi thấy hành khách không có vé xe tức không có số ghế phải ngồi bó gối trên sàn xe thấy đã ớn. Lúc về không phải ngồi bó gối có nghế nhựa ngồi đàng hoàng... Nếu không vô tình ra chậm chân khi mọi người đã lên xe sau khi xe dừng lại cho mọi người ăn sáng, các hành khách đã lên xe, sàn xe đã được ngồi kín 97% sàn xe, người này sát người kia, dưới đất còn 5 người chưa được lên xe. Tôi bước lên mọi người ngồi ghế xúp phải ráng đứng lên ghé người qua cho tôi bước qua từng người để vào đến chỗ của tôi. Không có 1 khoảng dư nào....
Dọc đường xe dừng lại liên tục để hành khách rời xe, mỗi lần như thế ít nhất là 2 người xuông; ấy thế mà về đến nhà xe trên xe còn rất nhiều người ...
Đến nhà xe đã có khá nhiều hành khách đang chờ xe về để lên xe đi ĐD....
ST và tôi cùng 1 cô nữa, cả 3 là những người cuối cùng xuống xe. Lơ xe phải lên khiêng phụ đồ xuống giúp chúng tôi. Tôi: lưng cái balô của S (trong đó quần áo và cái laptop), trước ngực cái balô trung dùng để đồ đi đường của tôi; tay xách cái balô kéo của tôi. S 1 thùng quà và lơ xe vác dùm cái thùng quà lớn.
Lên taxi về nhà.... tắm 1 cái, ăn 1 miếng và lăn ra ngủ ngay, định đi lễ chiều chủ nhật nhưng không thể nào đi nổi....
Tạ ơn Chúa và Mẹ Maria gìn giữ và ban cho chúng con bình an.
Kết thúc chuyến Thiện nguyệt Tết và nghỉ Tết Nhâm Thìn 2012 bình an, mọi sự tốt lành.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét