Máy hư, công việc cuối học kỳ, thời gian cập rập chuẩn bị nghỉ Tết lại thêm những bận tâm đời sống, .... chẳng còn thời gian vô đây, nếu có vô thì vào TB bên diễn đàn bán than....
Dạo này nó tranh thủ cuối ngày vô chầu Chúa thấy tâm hồn thanh bình, mọi suy tính, dự định nó đều dâng lên Chúa xin soi sáng dẫn đường nếu đẹp lòng Chúa ....
Hôm nay đã là 15 tháng Giêng, tức 22 Tết rồi, nhà nó cũng chẳng chuẩn bị mua sắm gì mấy ... Ngày Tết cốt yếu nghỉ ngơi, đi thăm viếng nhau, ăn uống thì hàng quán chợ búa mùng 1 đã có người mở hàng không như ngày xưa 3 ngày Tết hàng quán chợ búa im lìm ....
Chiều chầu Chúa, nhớ lại ngày xưa cũng thời gian này trong năm vừa ngưng việc trường là nó ra chợ phụ Mẹ... Nó hợp với công chức hơn là buôn bán. Nó rất lo lắng mỗi khi hàng hóa của Mẹ vẫn còn nhiều mà thời gian trong ngày lại chẳng còn bao nhiêu; lo hơn nữa là khi hàng hóa còn nhiều mà Mẹ vẫn mua thêm hàng mới vào.... Mỗi ngày trời về chiều nhìn hàng hóa trên sạp của Mẹ vơi nhiều là nó mừng lắm.
Giờ ngẫm nghĩ không phải Mẹ nó gan lì (có gan làm giàu; Mẹ nó gan chứ nhưng không phải gan làm giàu vì nhà nó chỉ thuộc loại trung bình đủ sống) mà là vì đàn con đông và Mẹ lại phó thác hoàn toàn cho Chúa, xin Chúa giúp. Mẹ nói 1 năm chỉ có 3 ngày Tết bán được phải ráng tranh thủ bán...
Nó thấy cứ khách hàng vơi đi, không bận làm hàng tươi đẹp là Mẹ lại lẩm nhẩm đọc kinh Mân Côi. Không ngày nào Ba Mẹ nó bỏ lễ, kinh tối chỉ trừ những lúc bất khả kháng (phải nằm viện) mới bỏ lễ.
Nó cầu nguyện tâm sự với Chúa những lo lắng ngày xưa về thời gian Tết ,,,,, và nó thấy mắt cay cay ....
Nó xin Chúa cho nó biết cầu nguyện xin Chúa giúp trong mọi việc như Ba Mẹ nó....
Nó xin Chúa ban bình an và hạnh phúc cho tất cả thân bằng quyến thuộc, bằng hữu, ân nhân và các em học trò ....
Nghĩ đến những người buôn bán như Mẹ nó ngày xưa, cầu xin Chúa trợ giúp. Người giàu có mua sắm gì cũng dễ dàng thoải mái, còn gia đình lao động chỉ đợi tiền lương, tổng hết buổi hàng rồi tính toán mua sao cho vừa túi....
Tiền Tết năm nay nếu tính tổng cộng cả tiền được lì xì từ PH nó được hơn 10 chai. Nhưng từ bữa đến giờ nó chi cũng kha khá ....
Thăm các cụ già (3 cụ) hơn 1 chai. Mua sắm quà Tết gởi về DD cũng khá. Mua sắm cho nó cũng được 1 đôi giày mọi (tính ra 2 đôi, vì 1 đôi lúc thử không bước đi thử chỉ xỏ vô thấy vừa là lấy nhưng về bước đi mới thấy bị kích, năn nỉ Em mang hộ để mua đôi khác), 1 cái quần kaki đen và 2 cái áo ( 1 sơ mi và 1 thun), 1 cái nón vải, 1 bộ đồ thun tay dài ôm để mặc bên trong khi về ĐD. Được em mua cho 1 cái áo len, 1 cái áo thun len, khăn choàng và găng tay len. Như thế là nó có đồ ấm để về ĐD trong mùa Tết này.
Đi mua sắm, nó lười lục lọi, không thích nơi đông đúc chen lấn vì dễ bị ngộp thở. Lại chẳng cần những thứ đó đến mức không có là không được .... có thì tốt mà không thì chẳng sao.
Ngày bình an + hạnh phúc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét