Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2010

Tuần cuối của năm 2010



Ngày 20 nhận hung tin Ba của S về với Chúa đột ngột, không thể tin... Ông rất mạnh khỏe, dù 70 nhưng vẫn còn sức nhận lời đi cưa cây cho người ta, mang về cho bà nửa triệu đồng. Tôi đã bật khóc ...
Thu xếp công việc xin nghỉ 2 ngày đi đưa tang Ông.

Ngày 25 nhận tin Ba của L về với Chúa. Bác C là một trong những người cuối cùng trong xóm - nhóm "... rằng thì là mà nói chung là do đó..." của Ba.

Hôm nay vô đây đọc bên nhà chị 3T, không tin ... Tuy tôi chưa tiếp xúc với Anh ở ngoài, nhưng theo dõi những buổi họp mặt thấy Anh rất galang, hết mình với ace B - ai cũng quý. Đặc biệt, Anh bảo trợ học bổng cho bé Nam mấy năm qua, riêng năm nay không còn vì năm học bắt đầu sớm quá không có thời giờ nên tôi không kêu gọi. Anh ĐCCB đã được Chúa gọi về.
Ngày 30 tháng 12 tới này tôi sẽ xin lễ tiễn đưa Anh, linh hồn Giuse.
Xin Chúa thương tha xóa mọi thiếu xót của anh và sớm đưa anh vào hưởng nhan thánh Chúa.
Xin Chúa ủi an và xoa dịu nỗi mất mát to lớn này cho những người thân còn lại của anh, Chị DT và gia đình.

Khi còn sống, ta có vô vàn cơ hội làm việc lành thánh, tạo phúc đời này đời sau.
Khi nhắm mắt suôi tay, lúc đó linh hồn ta chỉ còn biết trông nhờ vào ân phúc của thân nhân dành cho, những ân phúc ta đã tích khi còn...
Mà con người vốn bất toàn, yếu đuối...

Hôm nay giỗ Ba tròn 12 năm. Mùa Giáng Sinh năm nay, những ngày trước và sau GS tiết trời cũng se lạnh như 12 năm trước.

"... dòng thời gian sẽ yên lặng mãi. Dẫu vẫn biết cuộc sống mong manh sẽ đến lúc thành sóng lênh đênh dạt vào quên lãng.
Nhưng cha yêu ơi, nỗi nhớ bây giờ bao nhiêu năm sau biết có phai mờ. Nỗi đau con chưa 1 lần biết đến. Nỗi đau giờ trở thành nỗi nhớ trong suốt đời con."
==> Nỗi Nhớ Trong Con (Thơ : Sr Rose V.T.Loan; Nhạc: Sr Trầm Hương) trong CD "Tình Cha Dang Cánh Bay"

"Con cứ ngỡ rằng Núi Thái Sơn không bao giờ ngã xuống .... Con cứ ngỡ rằng Núi Đá kia muôn đời đứng vững. Con cứ ngỡ rằng rồi mai đây được báo hiếu công ơn.
Nhưng hôm nay tấm thân Cha về với cát bụi. Núi Thái Sơn chìm giữa biển đời, có dòng lệ thấm xuống đại dương.... Núi Thái Sơn tìm đến cội nguồn, có dòng lệ thấm xuống hồn con."
==> Khi Thái Sơn Ngả Bóng Cuối Trời. (Sr Trầm Hương) trong
CD "Tình Cha Dang Cánh Bay"

CD
"Tình Cha Dang Cánh Bay" đứa cháu 3 tuổi mới nghe vài bản đã khóc nhất định đòi gọi phone cho ba nó, dù ba nó mới ra khỏi nhà chưa được 30 phút, nó nói con nhớ ba.


28 tháng 12

Chủ Nhật, 26 tháng 12, 2010

26 tháng 12 - 2010



Ngay tối ngày 20 / 12 tôi lên xe chực chỉ hướng Đơn Dương, về nhà ST chia buồn và đưa tang Ông (Ba của ST), đi đúng 2 ngày 3 đêm. 2 đêm trên xe vừa đi vừa về, 1 đêm và 2 ngày ở nhà ST.
Khí hậu ở đó đã thật, lạnh tưng bừng, suốt ngày phải mặc áo ấm. Có người thân của ST từ PT vào đưa tang cứ tưởng nhà đám mở máy lạnh nên nói tắt .... (hihi)
Họ hàng nhà S đông thật đông. Ông về với Chúa thật thanh thản, khuôn mặt Ông còn đẹp hơn cả lúc còn tại thế này.
Con cháu và anh em họ hàng về tiễn đưa Ông lần cuối cùng này thật đông đủ.


Hôm nay chủ nhật ngày 26 lễ Thánh Gia, Bài đọc 1 làm tôi nhớ lại lời nói của DT:
- Chúng con coi ông bà cố như cha mẹ của chúng con, ..., chúng con không có tiền của để giúp đỡ chia sẻ, ....
nhớ lại sự chia sẻ như những người khách, trong khi đó ... mới thật sự là nhà, là mái ấm thực của ... ; thấy thật sáo rỗng.
Nhớ lại khoảng thời gian ngắn ngủi nói chuyện với BBa, tôi cảm thấy thật buồn, bởi đó chẳng khác nào nơi công sở, sợ bị đì - không biết có được gì không, không dám lên tiếng khi thấy sự việc không đẹp...
Gia đình là gì ???
Nơi người Cha, người Mẹ là chỗ dựa cho con cái về mọi mặt, là tấm gương cho con cái soi - theo, là nguồn hạnh phúc - ủi an vô bờ bến của con cái ngay cả khi con cái nay đã lên chức ông bà.
Nơi người con được nuôi - dạy nên người và thực hiện bổn phận làm con của mình đối với cha mẹ, anh chị em ..; yêu thương đối với đồng loại. Từ nơi đó người con ra đời ...
Với tôi là thế.
Thế nhưng, qua sự việc tình cờ này, nơi ấy chưa thực sự là gia đình, chỉ là một nơi mà nhiều con người có cùng 1 ý hướng thiêng liêng cao cả hợp lại sống với nhau, cùng chung với nhau tất cả mọi sự, không có gì là của riêng, nhưng lại có 1 thứ thật quan trọng của gia đình .. lại thiếu đi phần nào đó.
Qua đó, tôi cảm nhận thấy hầu như tất cả các nơi cũng bị có tình trạng như thế.. (có thể tôi vơ đũa cả nắm chăng ???)
Tôi ước mong và cầu xin cùng Chúa Giêsu Hài đồng - Mẹ Maria - Thánh cả Giuse ban cho tất cả những nơi mà tôi mếm- mộ, những con người được "chọn" ấy sống và tạo dựng thật sự là gia đình như Gia đình Thánh Gia.

Qua những bài Kinh Thánh cùng bài chia sẻ Lời Chúa của Cha H ngày lễ hôm nay, qua sự việc tình cờ tôi thấy ở nhà S, cùng những lời kinh nghiệm chia sẻ của ts NgTBHồng và qua BBa (người lãnh đạo không phải là người chỉ chuyên đi xây "nhà" - với tôi cả 2 nghĩa , có nhà thì thật là tốt, nhưng cần hơn hết là làm cho các thành viên trong gia đình hạnh phúc. Đó mới thật là hạnh phúc của người lãnh đạo), tôi học được:
- Cha mẹ thể hiện tâm tình, sự quan tâm, .... theo cách thế sao sao đó thì con cái sẽ giống như vậy.
- Học và cố làm cho những người dưới mình, anh chị em và cháu của mình hạnh phúc.

Cảm ơn BBa thật nhiều. Từ ngày mai đầu tuần, con sẽ ráng, thật cố gắng làm cho các trẻ của con thấy hạnh phúc (vui nhiều ) khi đến trường ngồi học với con. Và ngay từ ngày 25 con cố gắng sống tốt hơn trong gia đình con.


Tối 25 gọi phone chúc Giáng Sinh, chú không có nhà chắc có lẽ qua nhà các em; gọi chúc GS anh, bởi tôi đã nhận được thiệp GS của anh từ ngày 8, định im re luôn nhưng không được... :-)
GS năm nay quả là bận rộn, 2 ngày đi đám tang, về vừa làm vừa gật vì buồn ngủ, rồi ngày GS .. nên chẳng có thời gian chúc GS đến các anh chị bạn cùng bạn bè và người thân.
Chưa ngủ lại đủ giấc nè, giấc ngủ chập chờn quá chừng. 2 ngày cuối tuần cùng chiều t5 rỗi mà không ngủ được mới đau chứ.

Trưa nay anh gọi về chúc GS và thăm đủ thứ, còn đòi hè có đi từ thiện nơi nào cho anh đi cùng với. Hè thì xa xôi quá mà tôi giờ không đi theo 1 tập thể, hay 1 hội đoàn thiện nguyện nào hết, có thì thực hiện, không có thì góp tay vô với nơi mình tin tưởng..
Tôi nói :"Em đang tìm tiền để đi thiện nguyện Tết nè, anh có để dành không đó?"
hihi, cuối cùng sẽ được 1000.
Anh hỏi bao nhiêu thì đủ?
Thiện nguyện là tùy lòng hảo tâm, làm sao mà có thể nói ...
Anh nhắc đến chỗ các em nhỏ mang HIV.


Sáng nay gọi phone chúc GS trễ với BốT. Bố nhắc xin quà cho trẻ Thượng. Tôi từ chối vì biết khả năng không có như năm trước, chỉ là sẽ góp 1 ít quà phụ với Bố. Bố hỏi có thể lo phần gạo không? Phần quà Bố cần cho các trẻ là 120 phần, chưa kể quà cho người già và tàn tật là 50.

Có tiền của anh, tôi sẽ xin thêm ở Uyen cho trẻ HIV, xin thêm ở anh Cà cho chương trình Bảo Vệ Sự Sống, còn trẻ Thượng và người Thượng ở 2 nơi mà tôi đã thăm 2 lần sẽ tự túc, có nhiều giúp nhiều, ít giúp ít.

Như vậy sẽ thăm 4 chỗ chính:
1/ Các em nhỏ mang HIV
2/ Bảo vệ sự sống - nhà mở Giêrađô
3/ Người Thượng, D.B
4/ Trẻ Thượng


Chị trách giúp người ngoài còn người trong nhà không cho tiền.
V bị di căn, giờ bs mới chị cho hóa hay xạ trị gì đó. V phát hiện ra lúc đó khoảng gần 6 tháng trước, bs nói may thời kỳ đầu không sao hết, cắt thôi không cho xạ trị dù V xin; trong 1 phòng nhiều người bị, ai cũng xạ trị ngày sau cắt, chỉ có V là bs không cho. Thuốc men theo dõi thường xuyên, giờ 3 tháng sau thấy đau đi khám lại hình như cái phổi không ổn, nhưng vẫn không được chữa gấp. Đến giờ thấy cái bụng nặng, đi thì họ bắt giữ lại vô thuốc, báo đã di căn. Chẳng hiểu mấy vị bs này làm ăn thế nào nữa. ...
Nhưng, tự dưng mang tiền xuống cho, phải thăm hỏi xem tình hình sao rồi mới chia sẻ chứ...
Đương nhiên người thân họ hàng vẫn hơn người ngoài nếu cần sự chia sẻ.

Ngày bình an



Chủ Nhật, 19 tháng 12, 2010

20 tháng 12


TIN BUỒN
Đúng là Chúa đến như kẻ trộm!

Sáng nay nghe ST báo tin :
- Chị ơi, Ba em đã được Chúa gọi về sáng nay. Xin cầu nguyện cho linh hồn Đôminicô. Em đang trên đường về nhà."
Tôi ngỡ ngày, ngỡ mình đọc nhầm. Bởi nửa năm nay đọc chữ nhỏ tôi phải dùng kính mới thấy rõ chữ. Còn muốn không dùng kính thì tôi phải để xa tầm mắt khoảng cả mét mới thấy rõ.
Lúc sớm nghe tiếng S trong phone khụt khịt tôi cứ ngỡ S bị cảm, dù sáng sớm nay tan lễ đã nói đùa mấy câu với S, giọng trong trẻo mà. Lại nghe tiếng ồn ồn và S nói :"Em đang về nhà" Tôi lại tưởng S đi ra ngoài công việc đang chạy xe về nên vội cúp máy.
Thật bất ngờ quá chừng chừng.
Ông không đau bệnh gì hết, lại mới vừa mua thêm dụng cụ máy móc của ngành mộc để ông đóng gì đó.

Nghe em khóc mà sót cả ruột gan, giá như là ngày nghỉ cùng về với em. Bởi em đang 1 mình về nhà. Tôi biết em buồn nhiều lắm lắm, nhiều hơn những người thường rất nhiều. Bởi 1 năm em chỉ có 10 ngày phép về thăm gia đình. Ba lại là người cưng chiều em ngay từ lúc em chào đời đến ngày về với Chúa. Con cái ai nói ông chưa chịu nghe chứ em nói là ông nghe cái rụp. Em là cô con gái rượu của ông mà.

Vô cùng thương nhớ Ông. Xin thêm lời kinh nguyện cho Ông cố Đôminicô (Đa Minh)

Em, cố gắng cầu nguyện cùng Chúa nhiều hơn, nhiều hơn cả những ngày em tĩnh tâm, em nhé!
Xin Chúa Hài Đồng và Mẹ Maria cùng Thánh Giuse, Thánh Đa Minh phù hộ, nâng đỡ và ban nhiều hồng phúc xuống trên STr, bà cố và các anh cùng các em trai em gái của ST.
Xin Chúa thương tha xóa mọi thiếu sót ông cố ĐaMinh đã vấp phạm khi còn nơi dương thế. Xin Chúa thương sớm đưa ông cố ĐaMinh về hưởng nhan thánh Chúa trong ngày mừng đại lễ Chúa Giáng trần sắp tới này.


Ngày 18 tháng 12-2010



Mau thật! Vèo cái hết ngày,.... mai lại chủ nhật.

Tuần sau cũng giờ này nơi nơi, nhà nhà đang tưng bừng cái không khí Giáng Sinh. Ngày 25 Noel năm nay rơi vào thứ bảy, bà con tha hồ thức khuya chơi và hôm sau có cả ngày dài để z z z z, ngủ bù :-)

Năm nay khỏe cái là việc thi cử xong trước ngày GS, dán áo cũng đã xong, chỉ còn phải hoàn tất các loại sổ sách. Định bụng 2 ngày cuối tuần thanh toán cho xong đầu tuần vô lo việc khác, ai dè ... nghễnh ngãng .... tôi lại để quên các xấp bài ở trong trường ... nên sổ mang về cũng chẳng làm đựợc gì.
Tối nay có việc về gần trường, dự định ghé vào trường lấy mấy xấp bài về nên đem theo chìa khóa phòng + tủ, nhưng rất tiếc chạy lên nhà Chị Tốt và quay về hết mất 1 tiếng, đường xe nhiều quá... ghé vô trường thì trễ việc.

Em T sống ở đời như mình nhưng vô cùng đạo đức, việc làm đủ ăn cho gia đình 4 người, không bon chen, thời giờ còn lại sau khi đã chăm sóc chồng con công việc là nghĩ đến Chúa, kinh sách, chầu Chúa này kia. Và em vô SG để đi tĩnh tâm, nghiêm nhặt hơn các người sống đời dâng hiến - tu trì. Em cùng đoàn đến nhà dòng P ở TĐ, cầu nguyện, tuyệt thực và đánh tội, vô phòng là tắt nguồn điện thoại chồng con không liên lạc được.
Hâm mộ em T.

Mấy hôm nay tiết trời thay đổi, gió mát lạnh vào sáng sớm và chiều tối, thấy cũng đa đã.
Cho 1 cái giá chơi đỡ buồn (hihi) "Giá quanh năm ngày nào cũng được man mát như thế này thì ... còn gì bằng!" :-))

Nói đến công việc, có lẽ rồi ai cũng sẽ "chịu" được nếu tấm lòng mình đầy tràn. Hai người ấy vẫn mong mỏi và đốc thúc Cm xin chuyển ... Nghe người ấy nói trước mọi người mà tôi lắc đầu ngao ngán :
- Vậy mà còn nhất định không chịu xin ra.
Người ấy không biết rằng Pc đã rất bực mình với người ấy về vụ xin ra. Tôi không muốn kể lại cho người ấy nghe, đang suy nghĩ có nên nói không... Nếu người ấy còn về chuyện này nữa thì sẽ nói.

Gần 2 tháng nay lười viết dù vẫn chia sẻ với các cụ. Thật thoải mái khi không phải đợi quyết định của tập thể mới được hoạt động, cũng chẳng phải tranh thủ báo cáo khi đã lên đường.
Theo quy tắc là điều không thể làm trái nếu đã gia nhập vào nhóm. Nhưng như những tháng cuối cùng thì quả là ... quá cứng nhắc. và ai cũng bận rộn chẳng buồn hồi đáp...

Tuần nay cH gọi về mấy lần vì vụ 200 mà a2 có nhiệm vụ phải trao lại cho tôi. Và rồi a2 buôn chuyện tùm lum với bạn bè của cH về 200 đó. "Con H giờ nó rảnh quá lấy tiền cho từ thiện tùm lum"... Haha, tới tai cH bị chỉ xạc cho 1 mách.
Người mình nhiều cái lạ thật lạ. Tiền của người ta mà cũng còn muốn điều khiển.
a2 nói chuyện với mình tưởng 200 ngàn đồng VN không dè mình bảo đô la. Ảnh nói ngay để hỏi lại cH rồi mới giao. Trong khi trước đó 5 phút cH hối mình gọi lấy tiền liền không mất ráng chịu. Nghe thấy ghét, nhiệm vụ trao trả thì cứ làm cho đúng, mình ứng tiền ra còn không sợ mất huống chi anh ta cầm tiền của người ta chỉ việc trao cho mình .. Thấy ghét, mình đòi đúng tiền đô, không lấy tiền Việt như cH dặn :"U đã ứng ra cho tôi tiền đô thì lấy lại tiền đô, giờ nó cao hơn tiền lúc đó!"
Rồi đủ chuyện cH kể mà mình lắc đầu cười... Đúng là lòng tham ... thấy người ta cho người nghèo mà không là mình nổi điên làm điều xằng bậy, ấu trĩ...
Cuối cùng tiền trở lại tay mình, so với 10 tháng trước mình có dư mấy trăm ngàn đồng...
Thiện nguyện là cái tâm đáp tâm không biên giới - không tôn giáo -..., còn người không nghĩ chia sẻ với người khó khăn hơn mình sẽ nói này nói nọ như a2 và nhiều người khác mà mình đã trải qua.
Còn ai tham gia thiện nguyện vì một mục đích khác nữa rồi thì cũng sẽ "buông" khi thấy "nó" không đáp ứng đúng như mình mong mỏi.
Hợp rồi tan lẽ thường trong đời sống, mỗi người tiếp tục tâm của mình theo cách thế phù hợp với điều kiện của mình.


Số tiền mua bh hỗn hợp 10 năm đã được lấy lại cả gốc lẫn lời, trao cho quỹ thiện nguyện chăm lo cho người nghèo Tết của S. Tết này có bao nhiêu làm bấy nhiêu, cũng sẽ chỉ đi thăm bên Bảo vệ sự sống; 1 ít quà đi vùng núi và nhân tiện nghỉ Tết hưởng chút không khí lạnh. Bên m/a Nhật Hồng 1 ít lì xì làm quà cho các em về quê. Còn trẻ mồ côi đã có tiền cậu cho, đưa vào dịp GS luôn.

Tối nay phải tranh thủ chạy lên Chị Tốt trao tiền Học bổng chị đã ứng ra giùm mình, giữ tiền của chị TD nhưng bận quá không xuống trao lại cho Chị T. Chị Tốt nói về 1 nơi nuôi người già đang bị di dời đi nơi khác, xa thành phố, vì không có giấy tờ đất.
Cuối năm rồi, tiết trời SG thay đổi, người già... Mình còn trẻ mà chân tay cũng muốn mỏi rồi, huống chi các đốt xương của các ông bà .,..
Nghe tới người già, lòng lại xốn xang... Về già không biết mình thế nào ???
Hẹn Chị Tốt 1 ngày rất gần trong cuối tháng 12 này. Chúa cho công việc làm khá hơn năm trước,...


Đang nghe lại bài giảng của Cha H chủ nhật 3 mùa Vọng, rất hay. Giá mà đưa lên được... Ôi, cái đầu ốt dốt!
Ngày Bình An



Thứ Ba, 7 tháng 12, 2010

Ngày 7 tháng 12.2010


Ngày mai 8 tháng 12 lễ Đức Mẹ Vỗ Nhiễm Nguyên Tội, lễ trọng, lễ cầu cho giáo dân.
Mai là lễ bổn mạng của tôi và những chị em lấy, nhận Đức Mẹ với tước hiệu Vô Nhiễn Nguyên Tội là bổn mạng, trong đó có các chị em tôi và STr.
Xin Mẹ tuôn đổ đầy tràn hồng phúc của Mẹ xuống trên tất cả những chị em cô bác và các cụ nhận Mẹ là quan thầy của đời mình.
Xin Mẹ ban cho chúng con đức đơn sơ, điềm tĩnh, trung thành, khôn ngoan, hiền dịu và quả cảm của Mẹ xuống trên chúng con.

Tôi mê kinh Khấn Đức Mẹ Vô Nhiễm nên ngày nào cũng đọc. Cảm ơn ST

"Ôi Maria Trinh Vương, Mẹ từ bi thương xót của con. Mẹ được đặc ân vô nhiễm nguyên tội do Chúa Ba Ngôi chí thánh ban cho Mẹ. Xin Mẹ lấy đặc ân ấy bao phủ trên con, thánh hóa và gìn giữ con khỏi mọi mưu chước ma quỷ, để cho tình yêu và thân xác con được trong sạch trước mặt Chúa luôn luôn.
Xin Mẹ lấy đức đơn sơ, điềm tĩnh, trung thành, khôn ngoan, hiền dịu và quả cảm của Mẹ thay thế vào lòng con, để làm cho con sống một cuộc đời như mẹ. Mẹ ơi, Mẹ biết con yếu đuối bất lực trong tất cả mọi sự, nên con trông cậy phó thác hoàn toàn nơi Mẹ. Xin Mẹ hãy sống và hành động trong con mãi mãi. Amen."

Xin chúc mừng tất cả các Bà, Cô, Chị và Em bổn mạng MẸ VÔ NHIỄM