Chủ Nhật, 11 tháng 4, 2010
Chầu Thánh Thể ....
Cũng hôm nay, chủ nhật II Phục Sinh, giáo xứ tôi đến phiên chầu Thánh Thể thay cho địa phận
Giáo xứ nhỏ bé, giáo dân chẳng bao nhiêu, đã vậy còn bị tứ tán qua TM, SM, CH; giáo dân đa số kiếm cơm đắp đổi qua ngày nên chủ nhật cũng "cày cấy", lớp trẻ đi chơi, lớp già một số đã "về nhà Chúa" số khác nằm... nên giờ chầu nào cũng vắng vẻ, độ khoảng hai chục mạng.
Hôm nay giỗ 2 năm của Bác ruột nên cả nhà kéo xuống quê, tôi ở nhà do cái đầu đang đau, nên ở nhà đi chầu Chúa thay cho cả nhà. Dành thời gian từ 11 giờ đến chiều để đi Chầu Chúa đặng có nhiều thời gian ngẫm nghĩ ...
Tất cả chưa thể hỏi ... , người tôi muốn hỏi đầu tiên là Bố thì nay không còn. Bố giải tội cho tôi từ bé đến giờ.
Tôi cứ tiếc những giây phút hiếm hoi này mà đã được Sr T huấn luyện sơ cho cầu nguyện thì còn gì bằng.
Nhưng, tất cả đều do Ý Chúa cả.
Cũng như chuyện Bố ra đi, tưởng rằng ... sẽ không có nơi chung để thờ Bố, gia đình nào yêu quý Bố thì rước di ảnh Bố về thờ riêng; tưởng rằng chung cục là thế, nhưng dè đâu ý Chúa cả rồi. Giờ bàn thờ Bố cuối nt, lúc nào cũng có hoa tươi và nến. Bố nhìn thấy tất cả con cái của mình hàng ngày. Ánh mắt của Bố rất "sống", đứng hướng nào nhìn di ảnh Bố cũng thấy Bố nhìn mình.
Tôi biết Bố rất thiêng.
Sống như Bố quả không uổng một đời người.
Lại ngẫm nghĩ.....
À, bữa cơm chiều tối nay được một bữa ăn thỏa chí "vitamin gâu gâu" mà các anh để dành cho cô em không thể xuống ... chỉ chung lời cầu nguyện cho Bác. Nào là lẩu "gâu gâu" ( Bắc cờ gọi là xáo măng "gâu gâu") với măng khô rất ngon- ăn kèm với rau má và bún; nào thịt luộc và nguyên cả 4 cái đùi "gâu gâu". Cả con chỉ có 4 cái đùi mà các anh thương em để phần hết cho em. Hậu hĩ, tôi hoan hỉ cháp cháp miệng không ngớt lời khen ngon. Tuy tôi không thích xáo măng, tôi chỉ thích rựa mận do chính tay Ba và Mẹ tôi nấu, có thể rằng chẳng có ai qua được tay đầu bếp món này của Ba, Mẹ tôi (hihihi) Món gì Ba, Mẹ nấu cũng tuyệt hảo hơn dù là đầu bếp chứ danh. Nhưng, được một bữa "vitamin gâu gâu" thỏa thích, chẳng còn gì bằng. Hơn 2 năm rồi không được ăn, và biết chắc chẳng bao giờ ăn lại ... bởi không đủ can đảm đi mua về nấu nướng. Các anh biết cô em thích, không xuống được nên ngay tối hôm trước đã gọi xuống dặn dò nhớ để phần cho em món ấy.
Sáng nay, hai chị em tôi hầm đuôi bò lấy nước dùng nấu mì gói ăn với thịt bò và chả lụa. Không ăn phần đuôi bò để mai hầm tiếp cho nhừ để cả nhà ăn, chỉ lấy ít nước.... Nói chung, ăn uống không cầu kì, không cần đúng cách, chỉ cần có cái bỏ bụng để tiếp tục ... thở.
Cái đầu đau dữ khi đang chầu giờ của khu tôi, cầu xin Chúa cho cái đầu êm dịu lại nếu không thì chỉ có nước chịu trận mà thôi. 11:45 xong giờ chầu của khu vội về nhà ăn bát mì đã nở trương, bởi trước khi ra nhà thờ tôi đã làm mì và để đó. Bát mì ngon tuyệt cú mèo, thêm vào ít giá và 3 trái cà chua. Ăn xong lại vội ra nhà thờ chầu tiếp. Cái đầu êm lại và người tỉnh táo ra.
Tạ ơn Chúa.
Sáng nay đi qua nt CH thấy có các Sr ở đâu không biết, đang kêu gọi góp tay. Nói Út chờ chạy vô xem là nơi đâu. Giáo phận Bùi Chu, giáo xứ Tây Đường tỉnh Nam Định. Cùng quê hương của Mẹ tôi, PD- NĐ. Trong túi còn bao nhiêu xin góp viên gạch; cũng may hôm qua mới mở tủ lấy tiền xài suốt ,,.
Giờ thì bắt tay vô viết lại cuốn sổ họp khối, đã viết được một nửa, nhưng chẳng biết ai đã mượn mà không hoàn lại, hỏi chẳng ai mượn, lục tung các tủ cả ở trường và nhà đều không có. Tối tăm mắt mũi ngồi ghi chép lại...., nhưng cái đầu mấy ngày hành nên chẳng thể nào cầm bút ...
Ngày Chúa Nhật Lòng Thương Xót Chúa thật Bình An,
có chút lo không thấy tin SrT, không biết cái bụng ngoan chưa??
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét