Thứ Năm, 18 tháng 6, 2009

Điệu!






Ngày 15 tháng 6, hôm nay khai trương "xe cháo" .... tôi may mắn hơn 15 năm qua, được 12, 13 cháu. Cái TA 2 cháu, cái D cũng 8 cháu, AA cũng cỡ đó.

Dạy xong, dọt về để ghé lên chị H. Gặp anh N bạn thân của chị cũng đang đợi chị xuống. Thế là anh xem tướng ....
Rồi chị dụ khị .... và thế là sau khi đã đi mua những vật phẩm trang sức bằng đá ..., chị mua về làm quà, anh N nghề này nên ,...
Hai chị em ăn trưa xong thì phóng đi làm điệu cho .... Boy.
Hoàn toàn mới toanh. Chân mày, mí, tóc, da....
Nhìn trẻ hẳn ra, chỉ đợi cho nó tróc lớp ngoài ra, màu lợt đi thì bảo đảm ok.

Các cháu cứ lom lom nhìn bác như người lạ, rồi bình phẩm:
-Bác lạ quá! Sao bác làm mặt cười? Lần sau bác đừng làm mặt cười này.
-Giống ma quá! Ghê quá ma! Cái này xấu nè.


Hôm sau, 16/6


hìhì, Bạn thì la oai oái, cả M và Tr. Làm tôi lo quá.
Gọi kể nD nghe để anh chuẩn bị tinh thần... và chính tôi cũng chuẩn bị tinh thần đón điều xấu nhất.
nD "Đâu cần thiết phải làm, mà làm rồi thì thôi"

Thật tình, bị dụ chứ tôi chả dám, bởi tôi vốn dĩ sợ đau. Ngày xưa U nói tôic cũng không theo. Chị H dụ tôi cũng ậm ừ cho qua. Giờ thì ....
Nhưng, chả dại thêm 1 lần nữa, dù rằng ai cũng nói chả đau gì, chỉ như kiến cắn. Tôi thì khác, thấy đau và thấy sao mình dại thế.
Nhưng, có cái nếp rồi, tôi sẽ dễ dàng tập vẽ...

Và thế là, tôi làm ngược lại những gì người ta dặn dò. Bởi tôi muốn khi nó tróc ra, nó chỉ đậm hơn nguyên thuỷ 1 chút là đủ.
Tôi sợ nD rầy.

Tối đi ăn chia tay với chị, a3 nhận không ra tôi (hìhì) đâu có còn là con Thỏ quê mùa.
Nhờ có nD mà tôi mới chịu lột... da



Ngày 17/6

Đi làm, các bạn ai cũng giật mình và khen trẻ ra và đẹp. Chị K chủ nhà cũng rất thích trầm trồ khen và khuyến khích.... Trò thì ngơ ngác không nhận ra bà cô khó tính của chúng. Phụ huynh cũng vậy, không nhận ra cô... làm tôi xấu hổ quá chừng.


Chiều đi lấy mấy cái quần kaki bóp lưng để mặc cho vừa vặn khỏi phải thắt dây nịch. Ai dè người may họ thay vì bóp lưng họ bóp luôn từ giữa đùi lên, làm đùi và mông ôm chật ních, làm cho cái quần mặc vào xấu òm. Làm tôi thật sự bực mình.
Lúc đưa quần không chịu ghi, đưa đầu tuần hẹn cuối tuần lấy, ra lấy thì nói quên chưa làm; hẹn lại hôm sau; nhưng hôm sau nữa ra lấy cũng bị "Ôi thôi chết quên rồi!" lại hẹn tiếp. Giờ ra lấy thì có rồi nhưng làm không đúng, đang lành thành què. Hỏi có bực không ?

Thiệt là bực mình. Giá mà nhà còn cái máy may, tôi tự sửa cho vừa vặn. Còn mấy xấp vải quần, bỏ ra tự may cho mình mấy cái quần tây mặc thoải mái... bỏ 16 năm rồi.



Không có nhận xét nào: