Ngày 27/12
3 ngày nay các cô không qua cùng đọc kinh tối với các cháu, tôi cứ nghĩ rằng ngày lễ các cô ở nhà ... ai dè hôm nay tan lễ chiều mới hay các cô qua bên cô đọc 3 bà vì cô bị đau chân.
Hýc, cô tôi bệnh đau nhức giống U tôi, chẳng biết lúc nào nó đau, uống thuốc ông Vĩnh An Hoà.
Thế là tối nay mấy chị em giục nhau tự đọc.
Ngày mai 28 tháng 12, Ba tôi được Chúa cất đi tròn 10 năm.
10 năm tưởng chừng thật dài nhưng thoáng cái .. 10 năm vắng bóng người Cha thân yêu.
Người mà cái đứa tôi có vóc dáng như khuôn đúc.
Người mà từ tấm bé đi đến đâu cũng đưa tôi theo, Biên Hoà, Chợ Sặc,..., mua từng bao bột mì về bán lại cho bạn hàng của U... thời kỳ kinh tế vô cùng khó khăn...
Ngoài trời, trời lại đang đổ mưa. Cơn mưa ảnh hưởng bão này làm tôi liên tưởng đến những cơn mưa của 10 năm trước.
Làm con cái như tôi quả thật là bất hiếu, vô cùng bất hiếu!
Những điếu thuốc lá Ba tôi thèm khi còn trên giường bệnh đã bị tôi âm thầm giấu đi mất.B
a tôi đã phải nhờ một bệnh nhân nam ở giường bên cạnh xuống căn tin mua giùm,...
Ba biết đích thị chỉ có tôi giấu đi chứ chẳng ai... giận tôi mất ngày...
Từ bé chúng tôi đã quen với mùi điếu cày///
Ba tôi là một người cha nhân hậu, đạo đức, yêu vợ thương con.
Nguyện xin Thiên Chúa mở cửa Thiên Đàng...[heart]
Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét