Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2008

Một hoàn cảnh (TT ... )

Một hai ngày sau ngày chúng tôi ghé bệnh viện thăm và trao số tiền nhận được cho gia đình em Đức Phát, đang trong giờ dạy tôi nhận được phone của chì cháu Đức Phát, với giọng ghẹn ngào nức nở... Dì cháu và gia đình đang rất hoang mang lo lắng cho tình hình sức khoẻ của cháu. Bởi bác sĩ yêu cầu phải mổ gấp cho cháu, đặt ống thở trực tiếp vào phế quản của cháu. Nghĩa là từ nay cháu không thể thở bằng mũi, gia đình không biết sẽ như thế nào cho cháu ....
Tôi động viên tinh thần gia đình cháu bằng một dẫn chứng cụ thể : Trong trường hiện cũng đang có một em học sinh hiện đang học khoảng lớp 4 hay 5 gì đó, cháu cũng bị bị mổ như cháu Phát và không thở bằng mũi, cháu vẫn khoẻ mạnh học hành tốt, chỉ có điều tiếng thở của cháu nghe rất to. Gia đình an tâm đừng lo lắng quá...

Điều này là thực sự tôi đã thấy một cậu bé học trò lớp 1 ở lớp cô bạn đồng nghiệp cách nay mấy năm.

Và khoảng một tuần sau, một cặp vợ chồng có dáng nhỏ con, khuôn mặt gầy gầy đến trước cửa lớp học của tôi, theo sau đôi vợ chồng này là chị Hiền, cô giáo chủ nhiệm của cháu Đức Phát. Hôm nay tôi mới được hân hạnh biết ba mẹ cháu Đức Phát.

Anh chị đến trường cảm ơn các thầy cô, các em học sinh đã giúp đỡ gia đình trong lúc hoạn nạn. Qua tôi nhờ gởi đến cô Simtim cùng các cô chú bạn của cô ST lời cảm ơn .... qua lá thư...

Chi tiết




Khoảng 2 tuần sau tôi hỏi thăm tin tức của cháu Phát qua dì của cháu thì được biết: Tuy bác sĩ chưa muốn cho cháu xuất viện, còn muốn cháu nằm thêm 1, 2 tuần nhưng gia đình thấy phí tổn viện phí quá nhiều xoay sở chi trả khó... nên hỏi ý bác sĩ xin cho cháu về điều trị ngoại trú. Hiện hàng ngày gia đình đưa cháu vào bệnh viện để điều trị. Gia đình cho hay cháu khoẻ, cái gì cũng biết nhưng không nói được, gia đình rất lo sợ cháu bị câm...

Và chiều hôm thứ ba vừa rồi, ngày 24 tháng 11 gia đình cháu Đức Phát đưa cháu vào trường cảm ơn các thầy cô và bạn bè. Cháu Phát mạnh khoẻ, trên người (cổ) cháu vẫn còn cái ống thở, phải 6 tháng sau mới lấy ống này ra khỏi người cháu và lúc đó cháu sẽ nói lại bình thường. Gia đình cháu rất vui.

Rất tiếc chiều hôm thứ ba tôi lại không có tiết dạy, được nghỉ ở nhà nên không có duyên gặp cháu sau khi cháu tai qua nạn khỏi. Hôm sau tôi được chị Hiền kể lại cho hay.

Nhà trường đề nghị gia đình cháu Phát rút hồ sơ học bạ của cháu, vì năm nay chắc chắn cháu không thể tiếp tục theo học chương trình lớp ba như các bạn học, nếu để hồ sơ của cháu như thế cũng không tiện cho nhà trường và cháu. Nhà trường hứa năm sau gia đình nộp hồ sơ cho cháu học lớp ba, nhà trường sẽ nhận ngay cháu vào trường.

Sim Tím mến, trong lúc trao bì thư cho gia đình cháu Phát chị đã quên để lại phần tiền dành để mua bảo hiểm y tế và tai nạn cho cháu Phát như em nhờ chị. Nhưng chị đã dặn với chị Hiền làm hồ sơ mua bảo hiểm y tế và tai nạn cho cháu, có thưa với Ban giám hiệu nhà trường đồng ý cho cháu vào danh sách học sinh mua bảo hiểm. Có phone nói chuyện với dì của cháu Phát, nên ngay hôm ba mẹ cháu vào trường cảm ơn, hai anh chị đã mang theo số tiền mua bảo hiểm ấy đóng lại cho cô giáo chủ nhiệm, chị Hiền. Hiện nay, cháu Phát vẫn có bảo hiểm y tế và bảo hiểm tai nạn cho đến hết tháng 9 năm 2009.

Chân thành cảm ơn SimTím và các bạn đã luôn sát cánh cùng chị.

Mến chúc em cùng các bạn nhiều niềm vui hạnh phúc.

Không có nhận xét nào: