Thứ Tư, 22 tháng 9, 2010

Trung thu 2010



Hôm nay là Tết Trung thu, tôi đãi các nhí bánh snack và kẹo, cho chơi lồng đèn suốt ngày - tiếng nhạc của lồng đèn T/quốc phát suốt nhưng không thấy nhức đầu như mọi khi, nghe 1 chút là bắt tắt đi rồi. Nhìn bọn trẻ háo hức khi được tuyên bố chơi T/thu thôi, mà nhất là có bánh kẹo và được hát "Tết T/thu đốt đèn đi ..." tiếc là không có đem theo máy... ánh mắt trẻ thơ không gì sánh bằng, nhất là những lúc chúng hạnh phúc vì được như ý.
Nghe bọn trẻ nhao nhao:
- Cô ơi, sao bà H lâu quá vậy ???
hìhì tôi cũng (vì nôn giống bọn trẻ):
- Ừ, sao bà H đi đâu mà lây thế ta ???
Chỉ vì, người bán bánh tính đủ tiền nhưng giao bánh lại thiếu, bà H phải ra tiệm đòi đủ số bánh. Giao thiếu bánh làm bọn trẻ phải đợi tất cả các bạn có đủ mới "phá cỗ" được. Bọn trẻ rất dễ thương, đề nghị ăn chung. Nhưng tôi không muốn các cháu bị thiệt thòi nên nói đợi chút xíu ...

Những năm trước, khi TN còn hoạt động, theo chân các anh chị đi phát quà T/thu, hưởng ké cái không khí, niềm vui và được rước đèn chung ... vui và hạnh phúc gì đâu, rất đơn sơ nhưng ... không phải ai cũng có được. Cái ánh mắt hạnh phúc của người mà đó lại là trẻ thơ, cái lồng đèn giấy kiếng cổ điển và ít bánh kẹo với con nhà có chút tiền có lẽ cũng chẳng mấy thu hút chúng, nhưng với trẻ khó khăn đó quả là một niềm mơ ước.
Quy luật muôn thuở, hợp - tan, 2 năm nay không được hưởng ké ..., thấy buồn buồn, nó giống như nghiện vậy.
Thấy các trẻ của tôi vui, lòng cũng vui.
Xuống phòng ĐC, wào, mỗi cháu được 1 cái lồng đèn giấy xếp và bịch bánh kẹo khá phong phú, nhốn nháo mà vui. ĐC:
- Được bên chùa cho và Thầy cho thêm 500.000đ.
ĐC chia cho 1 phần về cho cháu nhưng tôi cảm ơn, để phần cho các bé, vui ké là đủ rồi.

Lễ, các nhí đi lễ đông nghê, thường ngày vắng teo... người lớn ai cũng cười, T/thu đi lễ có quà mà lị.


Trưa phone hỏi cTP chiều mấy giờ, mới hay mình nhầm: 11 giờ trưa ở chùa A/Lạc, còn tối đêm tưởng niệm là 7:30. Đành nhờ chị thắp hộ nén hương. Buổi trưa thì đành chịu, 12g mới về và đầu giờ chiều lại quay lại chỗ làm rồi.
Tối, tranh thủ dự đêm tưởng niệm thơ nhạc của Anh PST. Một số bài thơ đã đọc khi anh còn sinh hoạt trong TN, hôm nay được nghe nsut Hồng Vân ngâm ... sao hay thế !? Thơ Anh được phổ nhạc, bài nào nghe cũng hay. Hồi tưởng lại những ngày TN xôm tụ, bỗng ... thấy mình sắp mít ướt.
Phải về sớm vì còn mấy việc quan trọng trong ngày chưa dứt điểm, không thể dự hết ctr đêm thơ nhạc của Anh.
Sống hết mình ngày hôm nay đừng để sau này phải hối tiếc.

Ngày an lành

Không có nhận xét nào: