Thứ Hai, 7 tháng 6, 2010

Những ngày đầu "mất ... dạy" (hì hì hì)



Trưa 28 tháng 5

ra bến xe cùng ChaB, đi cùng chuyến với Cha nên được chủ xe xếp ngồi ghế đầu.
Đúng 12 giờ trưa xe lăn bánh, nhưng đến hơn 1 giờ chiều xe mới ra đến cầu Sài Gòn, họ rước khách vòng vòng ....

Đến gần 6 giờ tối thì đến ngã ba PhiNôm, nhưng họ trả khách vòng vòng trong khu Cađô đến khi xe dừng tại bến lúc đó quá 8 giờ tối; tôi là người cuối cùng xuống xe. Tại đó P em của S đã chờ đón tôi cả gần tiếng.
ChaB phải xuống xe ngay ngã ba Cađô chờ xe khác chở về Lạc Lâm, vì xe này không đi đường CS.

Tối hôm nay là rằm tháng Tư, Phật giáo mừng lễ Phật Đản, trên đường vô bến một đoàn diễu hành khoảng gần 20 chiếc xe tải nhỏ được trang trí cờ xí, tượng Phật, trống chiêng gõ inh ỏi, xen lẫn tiếng cười, chào, í ới gọi nhau .... Dưới lòng đường, nhiều đoạn có lác đác người ra chào đón đoàn rước. Qua cổng chùa (tôi quên mất tên), đèn điện giăng sáng trưng, người đi lễ Phật thật đông và nhộn nhịp.

Trên đường về nhà S, hai bên là cánh đồng cây lương thực, xa xa là núi rừng. Và trăng đêm nay thật sáng và tròn vo, to thật to (đúng là trăng ở vùng núi có khác, hihi) ... Nhìn trăng, muốn với tay ra sau lấy cái máy hình bỏ túi ghi nhận lại 1 tấm ... Hỏng lấy máy vì .. bụng đói và ngồi xe hơn 8 tiếng mệt phờ, và khí hậu lạnh - hai bên má và trán thấy buốt, tôi đoán độ 22 độ C.

Ở nhà, S và gia đình đang chờ đón tôi. hihi cứ y như ... vịt khều zậy. Mẹ và các em của S tôi đã gặp hôm qua Thủ Đức, chỉ có Ba của S là tôi chưa gặp. Ông dáng cao to khác hẳn các chị em S.

S hối ăn tối, đi tắm và thăng ... vì S biết tôi phờ ria rồi.
Những tưởng với khí hậu lạnh, đi cả nửa ngày đường, bụng đã no thì sẽ có 1 giấc ngủ dài và sâu, ai dè tôi lại chẳng ngủ được.
Có lẽ tôi không quen với sự đơn sơ về cửa nẻo ở nơi này, nên ... ngủ không yên, cứ sợ cái này cái nọ (???)
Tôi thiệt ngố, không biết thích nghi gì cả. Mặc dù thấy mọi người vô tư ngủ, tôi cũng an tâm ngủ... nhưng lại chẳng ngủ thẳng giấc, lâu lâu giật mình dậy nghe ngóng....


Ngày 29 tháng 5

Suốt buổi sáng ở ngoài nhà DN phát quà và sau đó là ăn trưa. Trước đó, được qua nhà các Thầy lấy mướp đắng giống Nhật, một bao 50 và 1 giỏ to. S đưa tôi đi dạo 1 đường hồ của nhà các Thầy, CS. Tôi ráng nhớ để chỉ cho S cây Vả của nhà Thầy. Và thế là S xin hái mấy trái Vả.
Bên trong trái chín đỏ có mật, ăn lạ miệng.

Hơn 1 giờ chiều lo về, đặng khò một giấc. S xách nước vô nhà tắm trong phòng giúp tôi - bởi tôi không thể xách vật nặng ... cái cổ tôi không cho phép...
4 giờ chiều lo tắm rửa chuẩn bị đi lễ. Hai dì cháu đi bộ đường chim bay ra nhà thờ, cũng khá xa. Chiều nay giã hoa, nhà thờ Diom kiệu Đức Mẹ vòng quanh khuôn viên nhà thờ.
Nhà thờ thật to, rộng. Ở nơi vùng núi hẻo lánh này, ngôi thánh đường này thật hùng vĩ.
Nhìn lên tượng Đức Mẹ và Chúa Giêsu trên thập giá, tôi chợt cười vì Chúa và Mẹ hông phải như Chúa và Mẹ tôi đã được chiêm ngắm từ bé đến giờ. Chúa và Mẹ của người dân tộc.
- Chúa Giêsu trên cổ tay trái và cổ chân phải có đeo lắc, và quấn khăn bụng theo kiểu dân tộc.
- Mẹ Maria lưng đeo gùi và đầu có chít vầng khăn dân tộc.

Đoàn dâng hoa khá hay và lạ, một nhóm các em dân tộc vận đồ dân tộc múa theo nhịp điệu dân tộc, một nhóm trẻ áo đầm xòe, một nhóm các Sơ - Cha và Thầy nhí trông thật ngộ nghĩnh.

DN dẫn hai dì cháu vào chào Cha phó xứ. Nhân tiện tôi nói S xin lễ giỗ cho Bố ngày 31 tháng. Vì S đã xin lễ cho Bố ở trong Đan viện.

Xin lễ ngày 31 nhưng ngay chiều nay Cha đã dâng lễ cầu nguyện cách riêng cho Bố, Linh hồn linh mục Vinh Sơn Hưng. S và tôi tưởng Cha nghe nhầm xin hôm nay.

Trời về khuya lạnh ... chắc là sẽ ngon giấc lắm đây.


Không có nhận xét nào: